TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 211

hối tiếc…

Vẫn đều bước, nàng tập trung tất cả can đảm và vừa bước đi vừa quay đầu
lại.

Rồi nàng cảm thấy nhẹ hẳn cả người. Chính anh Yahmose đang theo sau
nàng. Không phải là hồn ma của một người chết, mà là anh trai nàng. Hẳn
vừa rồi anh bận trong phòng tế của Lăng và anh ra khỏi phòng khi nàng
vừa đi ngang đấy.

Nàng dừng bước, kêu lên một tiếng sung sướng:
- Ôi, anh Yahmose, em mừng quá khi thấy là anh.

Yahmose phóng đến nàng thật nhanh. Nàng vừa mới bắt đầu định nói một
câu khác - định kể lại nỗi sợ hãi ngu ngốc của mình vừa rồi - thì lời nói
bỗng đông cứng trên môi nàng.

Vì đây không phải là Yahmose mà nàng biết, người anh trai dịu dàng, dễ
thương của nàng. Mắt anh sáng lóe và anh liếm cặp môi khô lia lịa. Bàn tay
cong cong giơ ra phía trước, những ngón tay trông như móng vuốt. Anh
nhìn nàng và cái nhìn trong cặp mắt anh không thể nào lầm lẫn được. Đó là
cái nhìn của một kẻ đã từng giết người và hiện nay sắp giết nữa, mặt anh
bừng lên một vẻ thèm khát tàn nhẫn, một vẻ thỏa mãn độc ác.

Yahmose - kẻ thù không xót thương chính là Yahmose! Đằng sau cái khuôn
mặt dịu dàng, dễ thương ấy là cái khuôn mặt này đây!

Trước đây, Renisenb vẫn nghĩ anh trai nàng yêu thương nàng. Nhưng giờ
đây không thể có một nét yêu thương nào trên khuôn mặt thèm khát, phi
nhân ấy.

Renisenb thét lên, một tiếng yếu ớt, vô vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.