TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 104

Thì ra ông tướng để nấc liên thanh, nhằm ngọn cây bóp cò. Đạn AK

nổ đanh, súng giật mạnh, không quen, sợ quýnh quáng, tay cứ ríu chặt cò.
Không giữ được, súng lia tròn, kì hết băng mới thôi.

Thân làm tội đời, tối ấy mặt mũi vều như bị ong đốt, song lão gà mờ

vẫn phải nghiến răng xuất đôi gà mái to nhất đàn, ki cóp nuôi từ đầu năm
dành cho tết, để bồi thường bọn Ngọc khợp bị hao tổn về thần kinh do đạn
bắn chết hụt. Đau thế, tiếng để đời, hoạn chắc gì đã đau bằng vố này. Đã
vậy, Cường choắt còn lễ phép bê đến cái đùi gà bự, nhoáng mỡ:

- Bố cố nhai cái đùi gà này cho đỡ xót ruột.

Thế có cú không. Nó đã được ăn lại còn xiên xỏ. Thật là vừa đau, vừa

ức. Chán, chẳng buồn nói. Thắng vịt khề khà:

- Tao đã bảo mà, bọn thằng Lệ thiêng lắm. Chúng nó cứu mình đấy. -

Nó vỗ vai thằng Biên. - Ăn ở có đức cũng khác.

Ý Thắng vịt muốn nói đến nửa chai Napoleon, thằng Biên vừa đãi cả

bọn. Nhưng quan trọng là chai rượu vẫn còn một nửa. Y như rằng, thằng
Biên khùng ngay:

- Đức cái gì, thích xài nốt thì toẹt mẹ nó ra cho xong. Dễ, tao giữ uống

một mình chắc. Đức! Đi đứt cái Seiko hải cẩu của tao rồi. Gạ đứt lưỡi nó
mới đổi.

Đợi thằng Biên tòi chai rượu ra, Cường choắt mới phán:

- Xin bố. Thằng kia ngu nó mới đổi. Cái Seiko rởm của bố, bán cân ở

chợ Lộc Ninh, cho trẻ con không đắt.

Thằng Biên ức quá, má bạnh ra như rắn hổ. Đúng lúc ấy, C trưởng An

ở đâu sầm sập đi vào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.