TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 102

kinh. Hôm ấy bọn dù chụp quá nhanh. Vì thế C trợ chiến có trăm tay, ngàn
mắt cũng đành chịu. Việc hi sinh là tất nhiên. Đang đau vì mất người, mất
của thì tuyên huấn Miền phong thanh chuyện, mò xuống tìm hiểu. Chắc là
để biểu dương gương hi sinh của chốt trinh sát. Hi sinh thế, đáng phong anh
hùng chứ biểu dương thì nước non gì. C viên (*) Thủy đang tiếp cánh tuyên
huấn thì An ở đâu xộc về, buông ngay một câu rất nặng:

- Đánh đấm như cứt còn thích huếch!

-----

(*)C viên: Chính trị viên.

Lửng lơ thế, chắc cũng chưa chết ai, đằng này An đột nhiên nổi quạu,

chỉ thẳng mặt cánh kia:

- Nè, thích tìm hiểu gì, ra chốt. Đây không đánh trận bằng nước bọt.

Thủy ngăn lại không kịp. Mấy vị kia, tất nhiên chuồn. Đụng vào cánh

tuyên huấn, xưa nay ít người dám. Lại là tuyên huấn Miền cao chót vót.
Phen này hẳn là xong phim. Quả nhiên, An bị chần ra bã, quần lên, quần
xuống mãi mới thoát. Thế mới có chuyện bắn súng. Chả biết An định răn
mấy thằng trinh sát hay định răn mình.

Thằng Vịnh vừa thoát khỏi trận sốt rét ác tính lần ở viện về, chân tay

còn lẩy bẩy, đi vẫn phải chống gậy, nói đỡ cho cả bọn.

- Anh Hai yên tâm đi. Anh Hai đau một, bọn em đau mười.

Ngu không, đỡ thế có khác gì dập lửa bằng dầu. Thằng Vịnh lãnh đủ.

- A... ai cho mày ra viện. Mặt xanh thế kia, yên tâm cái con khẹc.

Thằng Vịnh sốt đúng nửa tháng mới chịu cắt cơn. Nó quỵ ngay khi

chôn xong ba thằng. Nửa tháng còn ít. Sức nó khá, phải đứa khác còn lử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.