TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 108

Cát. Đánh lớn như thời Tam quốc. Tao cũng mong dứt điểm một chầu cho
xong. Cò cưa thế này, buồn bực chân tay lắm.

- Ối giời ôi! - Thắng vịt mồ hôi mồ kê nhễ nhại, la toang toác. - Các

bố mà cũng nói chuyện dàn quân, dàn queo. Rõ dơ. Đấy không phải việc
của các bố. Nhìn đây này. - Con cá quả dài đến hàng mét, to hơn cả thân
phích, đầu nứt toác, máu vẫn nhỏ giọt, nằm khượt trên đất. Nhìn mà khiếp,
đen sì sì như bị sơn đen, vẩy chằn chặn như những lớp đồng xu ken nhau -
Đấy, hòa bình, chiến tranh đều phải xực hết. Không có nó, ẩm thực ấy mà,
thế giới này tùng phèo hết lượt.

Cả bọn bâu vào con cá.

- To thật - Bình ních gật gù. - Tao chưa nhìn thấy con cá quả nào khiếp

như con này. Chục cân không ít. Thắng vịt mặt vênh như giấy ướt hơ:

- Chứ không! Cả tuần nay, tao với thằng Vịnh phục suốt. Phải dùng

đến mìn điện mới hạ được nó...

Thằng Phương cắt ngang:

- Nói phét. Bệu thịt như mày có phục ăn. Chẳng qua theo đóm ăn tàn.

Thằng Vịnh không nói làm gì. - Tướng nó sát cá.

Ngọc khợp phụ họa:

- Chí lí. Chuyện cá mú với thằng Vịnh thì chịu. Cá gì nó chả tôm

được. Nhưng hẵng hượm, con cá này mốc meo rồi, loại cá thành tinh. Liệu
có giống con ba ba dạo trước. Hãi bỏ bố!

Thắng vịt nhảy dựng như bị điện giật. Nó ức:

- Thì mày treo mõm lên, đừng hốc nữa. Còn thằng Phương? Lúc nãy

mày bảo buồn bực chân tay. Giờ đến lượt mày. Cứ theo đóm trước, ăn tàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.