TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 154

- Ừ, không phải lưỡi đấy. Đường của tao. Tao ăn. Cắc cớ gì đến mày.

Đúng thế thật. Long tẩu không lường đến tình huống này, mặt đuỗn ra.

Miếng ăn ngay trước mặt. Long tẩu run lên vì thèm. Nước miếng tứa ra
chật cả mồm. Ba mươi sáu chước Trư, chước năn nỉ là thượng sách. Long
tẩu mở miệng, nước miếng vãi cả ra võng:

- Biên ơi! Cho tao ăn với.

Chừng như hả hê, thằng Biên hỏi lại rất hách:

- Cái gì?

Giọng Long tẩu xuống đến kịch bậc:

- Tao thèm quá! Cho tao xin mấy viên.

Tay thằng Biên lục sục rồi tuồn sang mấy viên. Long tẩu vứt cả vào

miệng, nhai rào rạo. Khoái quá. Đã quá.

- Cho mấy viên nữa đi.

Long tẩu nói ông ổng. Mấy cái võng lục đục liền lúc. Ngọc khợp nhảy

xuống. Kế đến là Thắng vịt. A trinh sát dậy không sót thằng nào. Biên ta,
mặt cứ ngẩn ngơ mãi, tay vân vê cái túi ni lông rỗng không. Nhanh quá, chỉ
một loáng đi tong cả bịch kí đường phên, thằng đồng hương cùng phố,
ngoài Bắc mới vào, vừa cho ban sáng.

Ngày hôm sau cả C trợ chiến cứ khúc khích cười suốt. Anh nào, anh

nấy lưỡi cứ chóp cha, chóp chép, đá lên, đá xuống đến vui. Trò đời, vui quá
hóa rồ, quá mù ra mưa, trên ra lệnh hành quân, dưới cả đại đội nhai lưỡi, C
trưởng An nổi quạu:

- Từ giờ thằng nào còn chơi trò này, bắt được tao bắn bỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.