TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 152

- Gớm, người ta bảo: “Đói nói chuyện ăn, khát nói chuyện uống, no

nói chuyện... ịt” đằng này các bố đói khát gì nữa mà bàn chuyện ấy. Hết
chuyện rồi à?

- Mày đừng có ti toe, - Cường choắt hăng hẳn lên. - Tưởng “no” rồi

đấy hả? Giám đốc đã là cái đinh gì. Ừ, cứ cho là bây giờ no đủ đi, cũng
phải nhớ đến đói khát ngày xưa. Đến viên đường phên cũng thèm rỏ dãi.

Cả bọn phì cười. Chuyện đường phên này dính dáng đến thằng Biên.

Hồi ấy không hiểu sao, thằng nào cũng háo ngọt ghê gớm. Sau mới vỡ nhẽ
vì thiếu chất. Mặt xanh bủng, vớ được đường ngọt, táp còn hơn lợn táp
cám. Bằng cớ là bây giờ đố đứa nào nhón đến một cái kẹo. Họa hoằn, tết
nhất vì xã giao phải ăn, không khác gì bị tra tấn. Đêm ấy, sau một ngày dài
hành quân, cả bọn ngủ vùi không biết trời, đất là gì. Long tẩu mắc võng
cạnh thằng Biên. Đang mê mệt, Long tẩu nghe thấy tiếng chóp chép. Chắc
là nằm mơ, Long tẩu bụng bảo dạ thế. Vẫn thấy chập chờn tiếng chóp chép.
Lần này thì tỉnh hẳn, không ngủ được nữa. Nó hé mắt nhìn. Hôm ấy có
trăng. Thấy võng thằng Biên rung nhẹ. Tiếng chóp chép phát ra từ đấy.
Thêm cả tiếng soạt soạt của ni lông. Cố lắng tai nghe, xem có nhầm không.
Đúng rồi, không thể nhầm được. Long tẩu dắng:

- Biên! Mày ăn cái gì đấy?

Tiếng chóp chép bặt ngay tắp lự. Võng cũng im. Thêm cả tiếng ngáy

khò khò. Biết mười mươi ông bạn vàng rặn ngáy nhưng Long tẩu khôn
lắm, cũng nằm im xem sao. Quả nhiên, chỉ một lát tiếng chóp chép lại vang
lên. Rõ mồn một võng động đậy. Lần này, tiếng chóp chép nhẹ và thưa hơn,
giọng Long tẩu tỉnh như sáo sậu:

- Mày nhai cái gì hả Biên?

Chẳng ngờ, giọng thằng Biên cũng tỉnh không kém:

- Tao nhai lưỡi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.