TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 150

Vẫn là Bình ních:

- Không thể bỏ qua chuyện này. Con bé lái đò, rõ ràng lần đầu gặp nó

vậy mà mặt nó cứ nhang nhác quen.

Lần này không thấy đứa nào phản đối, hưởng ứng cũng không. Giọng

thằng Biên khê đặc như bị nghẹt họng:

- Mấy giờ rồi nhỉ, ngủ đi.

- Hai giờ. Lạ cho thằng này thật. Dễ đây là công trình năm trăm của

mày chắc. Thích thì ăn uống, xà xẻo thoải mái. Thích nữa, lúc no cơm, ấm
cật thì ngủ. Mấy chục năm trường mới có một đêm ngồi với nhau. Ngủ, lúc
nào ngủ chả được. Ngủ, cứ ôm riết con vợ trẻ của mày tha hồ mà ngủ. Ngủ
như cú ngủ.

Đấy là Ngọc khợp kê. Thằng Biên lấy vợ muộn nhất hội. Mới cưới

năm ngoái. Cô vợ trẻ, kém Biên ta gần hai chục tuổi. Phải mọi khi xem, nó
đã khùng ngay. Đụng vào đề tài vợ con với nó, không khác gì trêu phải ong
mất mùa hoa. Đâu xa, Cường choắt chứ ai, đã một lần bị thằng Biên đập
tan một cốc bia trên mặt bàn, khi hai thằng đang cốc thù, cốc tạc. Sau đấy
phải đến hai tháng nó không nhìn mặt Cường choắt. Dàn hòa mãi, Cường
choắt phải biện một chầu uống xả láng cho cả bọn mới xong. Mà cũng có gì
to tát đâu. Hai thằng đang uống ngà ngà, chợt thằng Biên cáo lui về đón vợ,
Cường choắt chọc mỗi câu: “Vợ trẻ, sướng thì có sướng nhưng phải hầu hạ,
nhục!”.

Hôm nay thằng Biên không thèm chấp. Nó ngáp:

- Đã thế, ông đếch thèm ngủ.

Nói hết câu, đã thấy đầu nó ngật xuống, ngáy kho kho.

Thắng vịt gạ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.