TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 78

ngồi trên bờ xem các chị lớn bơi, thích lắm. Bộ đội phòng không trên đồi,
chĩa ống nhòm xuống, lại reo hò cổ vũ. Vừa dứt bom xong, khói còn mù
mịt vậy mà vui như làng có hội. Sau, có một chị lấy chồng là lính pháo.
Đêm tân hôn anh kia đùa:

- Đằng ấy có cái nốt ruồi rõ to ở ngực. Chẳng biết mầu gì, đen hay đỏ?

Cho xem nào.

Thót người vì ngượng. Sao lão ta lại biết. Thẹn quá, quẫn lên không

biết làm sao, bèn khóc. Anh kia dỗ dành mãi không nguôi. Sau mới ngã
ngửa, hóa ra anh ta dọi ống nhòm nhìn mồn một. Mê người từ đấy, thành ra
chồng vợ.

- Nỡm ạ, cắt phim đi. Bịa!

Chuyện của con bé Thu chả biết thật, giả thế nào. Nó kể hết ngày này,

ngày khác không biết chán. Vô tư lắm. Nó diễn mãi trò tắm tiên kia, lâu
thành quen, không còn khó chịu. Phải công nhận, người nó đẹp. Ngâm dưới
suối nhìn như người của cõi tiên giáng thế. Chả trách đàn ông bâu vào còn
hơn kiến gặp mồi cửa tổ. Trong ba chị em, cái Thu mạnh mẽ, băm bổ
nhưng duyên may nhất. Người yêu nó là lính xe ở đoàn vận tải Miền. Chả
tháng nào, không dong xe về thăm vài lượt. Cu cậu mết nó còn hơn điếu đổ.
Chuyện tình của nó, mang đọ khắp chiến trường, chắc chả ai hơn. Cũng là
do nó kể. Hôm ấy Thu về từ tuyến một. Dọc đường, xe đơn vị hỏng chữa
mãi không được, lái xe bàn:

- Để tôi vẫy xe, Thu về trước.

Việc vẫy xe dễ như trở bàn tay. Chính là xe của anh chàng kia. Thoại

đầu, Thu thấy ớn tỉ hắn. Người đâu to vật vã. Râu bò xanh rì nửa mặt. Cái
mắt mới khiếp chứ. Nhìn chằm chặp như muốn nuốt chửng người ta. Lúc
chuyển gói bọc sang xe, hắn hỏi:

- Hàng gì đấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.