TẬN HIẾN - Trang 187

hoặc cho người hắn quen. Càng trì hoãn kế hoạch, chúng ta càng có nhiều
thời gian tìm ra kẻ đó hơn”.

Lissa tức giận vò tay lên mái tóc dài. Tôi cố kéo mớ giận dữ từ bên cô

về phía mình. Tôi thành công chút ít, đủ để Lissa hạ tay xuống. Nhưng cô
vẫn cáu kỉnh.

“Làm sao em có thể tìm kẻ giết người nếu bị kẹt với những bài sát

hạch ngu ngốc đó?” Lissa nói.

“Cháu sẽ không tìm”, Abe đáp. “Chúng ta sẽ tìm”.
Mắt Lissa trợn tròn. “Kế hoạch ban đầu không thế! Cháu sẽ không lao

vào làm những thủ tục hoàng gia rườm rà khi Rose cần cháu. Cháu muốn
giúp cô ấy!”

Thật hài hước! Gần như thế. Cả tôi và Lissa đều không chịu “ngồi

yên” khi chúng tôi nghĩ người kia cần sự giúp đỡ của mình. Chúng tôi
muốn ra ngoài, tự tay làm những gì có thể để giải quyết tình huống này.

“Em đang giúp Rose”, Christian đáp. Tay cậu ta cựa quậy, nhưng cậu

không cố chạm vào Lissa nữa. “Đây là một cách khác mà em không nghĩ
tới, nhưng rốt cuộc, nó hữu ích với cô ấy”.

Y hệt như cách lí luận mọi người nói với tôi. Lissa nghe mà cũng giận

dữ như tôi, và tôi liều mình lôi kéo làn sóng linh hồn không ổn định đang
trào lên trong cô.

Lissa nhìn quanh phòng, nhìn từng khuôn mặt vẻ cáo buộc. “Ai là

người nghĩ ra ý tưởng này?”

Sự im lặng nặng nề kéo theo.
“Rose nghĩ ra”, sau cùng Adrian đáp.
Cô lắc đầu nhìn Adrian. “Không phải cô ấy! Cô ấy sẽ không làm thế

với em!”

“Có đấy”, anh đáp. “Anh nói chuyện với Rose trong mơ. Ý cô ấy đúng

như vậy, và… đó là ý hay”. Tôi không thực sự thích khi nhận ra chính
Adrian cũng bất ngờ. “Thêm nữa, em cũng đã đưa cô ấy vào một tình cảnh
tồi tệ. Cô ấy luôn miệng phàn nàn về những thị trấn tồi tệ phải ở”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.