TẬN HIẾN - Trang 232

tường, đầu tôi gần như không ghi nhận được cảm giác đau đớn. Ngôi nhà
nhỏ rung rinh, và với một tay, tôi cố nắm lấy cái gì đó và giữ vững mình.
Tôi nhắm chặt mắt nhưng vẫn thấy chói lòa. Thời gian chậm lại. Nhịp tim
tôi chậm lại.

Rồi, tất cả dừng lại. Mọi thứ. Ánh sáng. Cơn địa chấn. Tôi thở đều

đặn. Tất cả đều im lặng và tĩnh tại, như thể tôi vừa tưởng tượng chuyện vừa
xảy ra.

Tôi chớp mắt, cố tập trung và xem xét hoàn cảnh. Tôi cố hết sức vụng

về bò dậy và thấy Dimitri cũng đang làm vậy. Trông anh như thể cũng vừa
bị đánh bật nhưng đã dựa được vào tường chứ không lao thẳng vào nó.
Robert đang nằm ngửa ra sàn, và Victor vội lao đến giúp ông ta. Sydney
đứng đờ người.

Còn Sonya?
“Không thể tin được”, tôi thầm thì.
Sonya vẫn còn trên ghế, và theo cái cách cô ngồi dậy, rõ ràng cô cũng

bị tấn công bởi cùng một thứ đã tấn công tất cả chúng tôi. Sợi xích vẫn
quấn quanh cô, nhưng cô đã thôi giẫy giụa. Trên đùi cô là cây cọc bạc
Robert vừa cầm lúc trước. Sonya ngọ nguậy được một tay ra khỏi sợi xích,
vừa đủ để những ngón tay cô chạm được vào bề mặt cây cọc. Mắt cô mở to
ngơ ngác, đôi mắt với sắc xanh trong veo.

Robert đã mang Sonya Karp về với cuộc sống. Cô không còn là

Strigoi nữa.

Khi Lissa cứu Dimitri, tôi cảm nhận được sức mạnh của pháp thuật

qua mối liên kết, giúp tôi trải nghiệm được toàn bộ quá trình. Giờ đây
chứng kiến nó, không có sự cảm nhận trực tiếp từ Lissa, vẫn thật không thể
tin được. Victor đang bận tâm với Robert, nhưng tất cả chúng tôi không thể
thôi nhìn Sonya trong sự bất ngờ. Tôi tìm kiếm các dấu hiệu - bất cứ dấu
hiệu gì -
cho tôi liên tưởng nhỏ nhất về sự tồn tại lúc trước của cô.

Không tồn tại mảy may. Làn da cô lộ ra sắc nhợt nhạt đặc trưng của

Moroi, nhưng vẫn tràn đầy hơi ấm cuộc sống, với sắc tố mờ nhạt nhất,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.