TẬN HIẾN - Trang 323

Hai mươi lăm

CHÚNG TÔI NGHE RÕ TIẾNG chân nện thình thịch khắp nhà và

biết mình chỉ còn cách đoàn quân dưới nhà đang lao thẳng lên trong giây
lát. Ba chúng tôi lùi lại, và thật ngạc nhiên, Sydney là người đầu tiên phản
ứng.

“Trốn đi. Để tớ đánh lạc hướng”.
Sydney nói đánh lạc hướng nhưng có lẽ chỉ là chặn đường các giám hộ

cho tới khi bị xô ra, nhưng những giây có thêm sẽ tạo ra sự khác biệt cực
lớn. Dù sao tôi cũng không chịu nổi ý nghĩ phải bỏ rơi cô. Dimitri không
chần chừ như thế, đặc biệt là khi anh đã nghe tiếng chân lên lầu.

“Nhanh lên!” Anh hét lớn và tóm lấy tay tôi.
Chúng tôi chạy thẳng xuống hành lang tới phòng ngủ xa nhất của

Victor và Robert. Ngay trước khi bước vào trong, tôi gào to với Sydney,
“Đưa Jill về hoàng cung!” Không biết cô có kịp nghe thấy không, vì ngay
trước lúc đó, các giám hộ đã tới chỗ cô. Dimitri lập tức mở cửa sổ phòng,
nhìn tôi đầy hàm ý. Vẫn như mọi lần, chúng tôi không cần giao tiếp bằng
ngôn ngữ.

Anh nhảy xuống trước, muốn là người hứng chịu những rủi ro phía

dưới. Tôi lập tức nhảy theo, rơi xuống mái tầng một, trượt xuống và rồi rơi
xuống đất. Dimitri giữ tay giúp tôi đứng vững sau khi tiếp đất, nhưng
không kịp tránh cho gót chân tôi khỏi trẹo nhẹ. Vẫn là vết chấn thương do
lúc trước chịu lực từ cú ngã gần nơi ẩn náu của Donovan, tôi nhăn nhó đau
đớn nhưng lập tức quên cơn đau đó đi.

Hàng loạt bóng đen chuyển động áp sát chúng tôi, từ những góc tối và

khuất trong khu vườn. Tất nhiên. Giám hộ không bao giờ chỉ xông qua cửa.
Họ bày binh bố trận vây quanh khu vực tấn công. Dimitri và tôi dựa lưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.