TẬN HIẾN - Trang 325

nghĩ mình bị tấn công. Chúng ta cần kiếm chỗ trú. Mau”. Chúng tôi đang
tránh đạn theo nghĩa đen, nhưng gót chân tôi chắc không thể chịu đựng lâu
hơn được nữa.

Dimitri quẹo gấp khiến cả hai chúng tôi mất hút vào khu vườn quê.

Tôi không quay đầu lại, nhưng nghe tiếng hò hét cũng biết chúng tôi chưa
hẳn đã thoát.

“Kia”, Dimitri nói.
Phía trước chúng tôi là một căn nhà tối với giếng trời rộng giống nhà

Sonya. Cánh cửa kính vẫn mở, nhưng có mành chắn lối vào. Dimitri lắc lắc
thanh kéo. Khóa. Nhưng tấm mành chẳng thể ngăn nổi chúng tôi. Thật là
một gia đình cả tin tội nghiệp. Dimitri lấy chiếc cọc ra, và rạch một đường
dọc cho chúng tôi chui vào. Ngay sau đó anh kéo tôi sang bên để tránh khỏi
tầm mắt. Anh đặt tay lên môi, ôm tôi thật chặt khiến tôi như muốn tan ra
dưới hơi ấm của anh.

Vài giây sau, chúng tôi thấy giám hộ tiến tới lục soát khoảng sân. Một

vài người tiếp tục di chuyển phòng trường hợp chúng tôi đã chạy xa hơn.
Vài người nán lại, tra xét khu vực có thể trở thành một địa điểm ẩn nấp lý
tưởng trong điều kiện trời mỗi lúc một tối đen. Tôi liếc nhìn tấm mành, vết
cắt rất sắc, không tạo ra lỗ hổng lộ liễu, dù vậy vẫn có khả năng bị những
kẻ truy đuổi chúng tôi phát hiện.

Cảm nhận được điều này, Dimitri thận trọng tiến về phía phòng khách,

cố gắng tránh cửa sổ để không lọt vào tầm mắt ai. Chúng tôi đi xuyên qua
nhà bếp và nhìn thấy một chiếc cửa dẫn ra ga ra ô tô. Trong ga ra có một
chiếc xe Ford Mustang đỏ.

“Hai chiếc xe gia đình”, Dimitri thì hầm. “Anh vẫn hi vọng thế”.
“Có thể họ đã ra ngoài đi dạo và sẽ quay về khi thấy một đội đặc

nhiệm quanh khu nhà mình”, tôi thì thầm.

“Các giám hộ sẽ không để cho ai phát hiện đâu”. Chúng tôi bắt đầu

tìm kiếm vị trí chiếc chìa khóa xe. Cuối cùng tôi thấy chùm chìa khóa treo
bên cạnh tủ bếp và nhấc chúng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.