TẬN HIẾN - Trang 354

Hai mươi tám

TÔI NÍN THỞ. CHÚNG TÔI mỗi người có một chiếc chăn riêng,

nhưng dù đang giữa mùa hè, ban đêm trời cũng vẫn lạnh. Dimitri, trong
giấc ngủ say đã lăn sang phía tôi, cuộn hai chiếc chăn thành một đống và
tựa đầu lên ngực tôi. Cơ thể anh dựa vào tôi, ấm áp và quen thuộc, đã thế
anh còn nhích người lại cho sát hơn.

Làm như thế này trong giấc ngủ, hóa ra anh mệt mỏi hơn tôi tưởng.

Dù gì đi nữa, anh cũng là kiểu người đi ngủ nhưng vẫn mở một mắt. Nhưng
giờ anh hoàn toàn không phòng bị, trong vô thức cơ thể anh kiếm tìm… cái
gì nhỉ? Hơi ấm đơn thuần? Tôi? Chết tiệt. Tại sao tôi lại hỏi chuyện Sonya
cơ chứ? Tại sao tôi không thể đóng vai trò dễ dàng làm bạn gái Adrian và
bạn Dimitri? Vì thực sự giờ tôi chẳng làm được điều gì tử tế cả.

Ngập ngừng và e dè, tôi nhẹ nhàng chuyển mình để đặt tay qua người

Dimitri, kéo anh lại gần. Tôi biết mình đang mạo hiểm, có thể đánh thức
anh và phá hoại dịp may. Nhưng không. Anh còn có vẻ thoải mái hơn. Cảm
nhận anh như vậy… ôm anh… khiến cảm xúc dạt dào dâng lên trong tôi.
Nỗi đau từ lúc mất anh cháy bỏng. Cùng lúc đó, ôm anh trong tay cũng
khiến nỗi đau vơi đi, như vừa lấy lại được một phần bị mất. Tôi thậm chí
không nhận ra mình đã mất đi phần đó. Tôi đã chặn tất cả lại cho tới khi
Sonya đảo lộn sự cam chịu của mình.

Tôi và Dimitri nằm vậy không biết bao lâu. Đủ lâu để mặt trời bắt đầu

chiếu sáng lớp vải trong suốt của chiếc lều. Chừng đó đã đủ để tôi nhìn
thấy Dimitri, thấy những đường cong tinh tế trên gương mặt và sự mềm
mại của mái tóc anh. Tôi rất muốn chạm vào mái tóc, để xem cảm giác có
giống ngày xưa nữa không. Thật sướt mướt ngớ ngẩn, tôi biết. Tóc anh
chắc chẳng thay đổi gì. Dù vậy… tôi vẫn thấy bị thúc giục, và rốt cuộc tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.