TẬN HIẾN - Trang 360

Im lặng.
“Anh muốn hôn em!” Thật khó để không lớn giọng. “Em thấy rõ mà”.
“Chỉ vì chúng ta muốn điều gì đó không có nghĩa nó là đúng đắn”.
“Điều em nói… là đúng, phải không? Anh có thể yêu, đúng không?

Giờ em đã nhận ra rằng ngay sau sự biến đổi, anh thực sự không nghĩ mình
có thể. Và có lẽ thật vậy. Nhưng chuyện đã khác. Anh đang lấy lại chính
mình”.

Dimitri nhìn tôi cạnh khóe. “Phải. Có chuyện đã khác… Và có chuyện

chưa”.

“Thôi được, quý ông Khó hiểu. Điều đó chẳng thể giải thích cho ‘việc

đúng đắn.’”

Nỗi thất vọng trào dâng trong anh. “Rose, anh đã làm nhiều việc tồi tệ,

hầu hết những chuyện đó anh không thể thay đổi hoặc chuộc lỗi. Cách duy
nhất của anh bây giờ, nếu anh muốn làm lại cuộc đời, là tiến về phía trước,
ngăn chặn quỷ dữ và làm việc đúng đắn. Và việc không đúng đắn là cướp
người phụ nữ của một người đàn ông khác, một người đàn ông anh tôn
trọng. Anh sẽ lấy trộm xe. Anh sẽ đột nhập vào nhà. Nhưng vẫn có những
ranh giới anh sẽ không vượt qua, dù anh có…”

Cửa sau nhà nghỉ mở ra làm chúng tôi chú ý. Thật tồi tệ khi chuyện

tình cảm của tôi luôn bị xáo trộn bởi những tình cảnh khốc liệt giữa những
khoảnh khắc thân mật và sâu sắc nhất. Cũng bởi tôi chưa bao giờ thấy anh
nói câu đó: Việc không đúng đắn là cướp người phụ nữ của một người đàn
ông khác, một người đàn ông anh tôn trọng.

Một vở kịch mới đoạt quyền ưu tiên. Victor bước ra ngoài, với Robert

và Jill đi hai bên phía sau. Tôi tưởng sẽ thấy cô bé bị trói nhưng lại bất ngờ
khi thấy Jill bình thản đi theo họ. Quá bình thản, tôi nhanh chóng nhận ra.
Không tự nhiên chút nào. Còn có cảm giác cứng nhắc trong chuyển động
của Jill: cô bé bị sai khiến.

“Phép ép buộc”, Dimitri cũng nhận ra. “Bắt Victor. Anh sẽ bắt

Robert”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.