TẬN HIẾN - Trang 43

người đứng gần chiếc xe, tay khoanh ngang ngực, xem xét tấm chắn gió.
Nghe tiếng chân, ông quay lại.

“Abe!” Tôi thốt lên.
Ông bố lẫy lừng của tôi quay lại, nở một nụ cười quyến rũ đủ sức lừa

kẻ sơ hở vào địa ngục.

“Ông làm gì ở đây?” Dimitri chất vấn. “Ông sẽ bị cho vào danh sách

nghi ngờ mất! Lẽ ra ông phải ở lại với mọi người”.

Abe nhún vai, không thèm bận tâm tới cơn giận của Dimitri. Tôi

chẳng mong cơn giận đó hướng về phía mình. “Vasilisa đảm bảo là sẽ có
một vài người thề thốt thấy ta trong những thời khắc đáng ngờ”, ông hướng
ánh mắt đen sang tôi. “Vả lại, ta không thể đi mà chưa chào con được, đúng
không?”

Tôi lắc đầu bực dọc. “Tất cả những chuyện này là thuộc kế hoạch làm

luật sư cho con sao? Con không nhớ là các khoá đào tạo luật lại bao gồm cả
một vụ đào thoát ầm ĩ”.

“À, ta tin chắc nó không nằm trong các khóa đào tạo của Damon

Tarus”. Nụ cười của Abe không hề héo đi. “Ta đã nói rồi, Rose. Con sẽ
không bao giờ bị hành quyết hay bị xét xử, nếu ta có thể chống lại”. Ông
dừng lại. “Mà đó lại là điều nằm trong khả năng của ta”.

Tôi ngập ngừng nhìn chiếc xe. Dimitri đứng bên cạnh cùng chùm chìa

khóa, dáng điệu nôn nóng. Lời Adrian nói vang vọng trong tâm trí tôi.

“Nếu bỏ trốn thì con sẽ càng giống có tội hơn”.
“Người ta đã nghĩ con có tội rồi”, Abe đáp. “Lãng phí thời gian trong

căn phòng giam cũng chẳng thay đổi được gì cả. Hành động này sẽ đảm
bảo rằng giờ đây chúng ta có nhiều thời gian để làm việc cần thiết hơn khi
đoạn đầu đài không lù lù trước mặt”.

“Vậy chính xác là bố đang định làm gì?”
“Chứng minh em vô tội”, Adrian đáp. “Tức là chứng minh em không

giết bà cô anh. Anh đã biết từ lâu là em không hoàn toàn vô tội”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.