TẬN HIẾN - Trang 66

“Thôi nào, nếu hai người bị tóm thì tớ chẳng muốn ở gần đâu”, cô

mỉm cười đáp lại. Tôi có cảm giác cô cũng không muốn ngủ cùng phòng
với ‘tạo vật đen tối của bóng đêm’. “Nhưng tớ vẫn ở gần đây. Sáng mai ta
sẽ nói chuyện”.

Tôi nhận ra một điều khác. Liếc nhìn Dimitri, tôi hỏi, “Bọn tớ ở chung

phòng à?”

Sydney nhún vai. “Thế thì càng tiện tự vệ chứ sao”.
Cô bỏ chúng tôi lại đột ngột như mọi lần, Dimitri và tôi nhìn nhau thật

nhanh trước khi vào phòng. Giống như cả nhà nghỉ, mọi thứ không lộng lẫy
mà chỉ vừa đủ. Thảm trải sàn cũ mòn nhưng không sứt mẻ, tôi đánh giá cao
nỗ lực yếu ớt nhằm trang trí căn phòng bằng một bức tranh vẽ quả lê xấu
xí. Cánh cửa sổ nhỏ trông hết sức buồn rầu. Chỉ có một chiếc giường.

Dimitri khóa và chốt cửa cẩn thận rồi ngồi vào chiếc ghế duy nhất

trong phòng. Chiếc ghế bằng gỗ và lưng tựa thẳng, nhưng anh làm như nó
là chiếc ghế êm ái nhất trên đời. Anh vẫn mang vẻ nghiêm nghị, nhưng tôi
nhận ra thoáng mệt mỏi căng thẳng. Anh cũng vừa trải qua một đêm dài.

Tôi ngồi lên cạnh giường. “Giờ thì sao?”
“Giờ thì chờ”, anh đáp.
“Chờ gì?”
“Chờ Lissa và mọi người giải oan cho em và tìm ra kẻ giết nữ hoàng”.
Tôi mong chờ lời giải thích cụ thể hơn, nhưng những gì tôi nhận được

là sự im lặng. Nghi ngờ dâng lên trong tôi. Đêm nay tôi đã kiên nhẫn hết
mức, tưởng rằng Dimitri sẽ dẫn tôi lao vào một nhiệm vụ bí ẩn giúp phá
giải vụ án. Khi anh nói chờ đợi, chắc chắn ý anh là chúng tôi sẽ chỉ…
khoan, chờ đợi?

“Chúng ta sẽ làm gì?” Tôi cật vấn. “Chúng ta sẽ giúp gì cho họ?”
“Mọi người đã nói rồi: Em sẽ không thể đi tìm chứng cứ trong hoàng

cung. Em phải lánh thật xa. Em phải được an toàn”.

Tôi há hốc miệng khoát tay quanh căn phòng buồn tẻ. “Cái gì, là thế

này sao? Mọi người định giấu em ở đây hả? Em tưởng… em tưởng ở đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.