TẬN HIẾN - Trang 90

Tám

HÓA RA TÔI ĐÃ SAI vì cho rằng phòng cảnh sát địa phương chỉ

gồm có một anh chàng cùng một con chó. Khi cùng Dimitri trở về nhà
nghỉ, chúng tôi thấy ánh sáng xanh đỏ lấp lóe trong bãi đậu xe và mấy
người ngoài đứng xem sự việc đang diễn ra.

“Cả thị trấn nháo nhào lên rồi”, tôi nhận xét.
Dimitri thở dài. “Chắc em nói gì với nhân viên lễ tân đúng không?”
Chúng tôi dừng lại cách nhà nghỉ một đoạn, nấp trong bóng tối của

một tòa nhà đổ nát. “Em tưởng làm thế này sẽ kìm chân anh”.

“Làm thế này sẽ kìm chân chúng ta”. Đôi mắt Dimitri quét quanh

khung cảnh, xem xét từng chi tiết trong ánh đèn lấp lóe. “Xe của Sydney
không còn đó nữa. Ít ra như thế cũng tốt”.

Sự ngạo mạn lúc trước của tôi tắt ngấm. “Thật sao? Chúng ta mất

phương tiện di chuyển rồi!”

“Sydney sẽ không bỏ chúng ta đâu, nhưng cô ấy thừa thông minh để

biết đường bỏ đi trước khi cảnh sát tới gõ cửa phòng mình”. Anh quay
người quan sát con đường chính của thị trấn. “Đi thôi. Chắc cô ấy ở gần
đây, có khả năng cảnh sát sẽ bắt đầu tìm kiếm nếu họ cho rằng có một cô
gái yếu đuối đang bị truy đuổi”. Từ yếu đuối anh dùng đầy ẩn ý.

Dimitri quyết định đi về phía con đường đã từng dẫn chúng tôi vào thị

trấn, cho rằng Sydney sẽ muốn đưa chúng tôi rời khỏi đây vì giờ tôi đã phá
tung lớp vỏ bọc của cả nhóm. Gây chuyện dính dáng tới cảnh sát khiến mọi
việc phức tạp hơn, nhưng tôi không mấy ân hận vì hành động của mình.
Tôi hào hứng với kế hoạch vừa xuất hiện trong đầu mình ngoài bìa rừng và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.