TẬN HIẾN - Trang 92

tìm ra, và miêu tả nhân dạng chúng ta, thông tin sẽ được chuyển tới cảnh
sát liên bang, tới chỗ các nhà giả kim và rồi…”

“Bình tĩnh nào”, Dimitri chạm nhẹ tay Sydney. Hành động của anh

không có vẻ thân mật, nhưng tôi vẫn thấy lóe lên cảm giác ghen tuông, nhất
là sau khi nhận được tình cảm phũ phàng mà anh sử dụng để kéo tôi ra khỏi
rừng. “Chúng ta chưa biết chuyện nào trong số đó sẽ xảy ra. Sao em không
gọi cho Abe?”

“Rồi”, Sydney ủ rũ. “Tôi muốn làm thế lắm. Báo cáo với ông ấy rằng

tôi đã làm hỏng kế hoạch trong vòng chưa đầy hai mươi tư giờ”.

“À”, tôi lên tiếng, “nếu có thể giúp được gì cho cậu, tớ muốn thông

báo là dù sao kế hoạch cũng sắp sửa thay đổi…”

“Trật tự”, Sydney gắt. “Cả hai người. Để tớ nghĩ”.
Tôi và Dimitri nhìn nhau không nói gì. Khi tôi nói mình biết cách giúp

Lissa, anh đã thấy chú ý. Tôi hiểu anh muốn biết chi tiết, nhưng tạm thời cả
hai chúng tôi đều phải chờ Sydney.

Cô bật chiếc đèn tròn lên và lấy ra bản đồ bang. Sau khi nghiên cứu

một lúc, cô gập nó lại, thẫn thờ nhìn ra xa. Tôi không nhìn rõ mặt Sydney,
nhưng có lẽ cô đang nhíu mày. Cuối cùng cô thở dài vẻ buồn khổ, tắt đèn,
khởi động xe. Tôi thấy Sydney bấm địa danh Altswood, Tây Virginia vào
máy định vị toàn cầu.

“Ở Altswood có cái gì?” Tôi hỏi, hơi thất vọng vì cô không chọn địa

danh nào đại loại như thành phố Atlantic.

“Chẳng có gì cả”, Sydney đáp gọn lỏn và vòng xe quay lại đường.

“Nhưng đây là điểm gần nhất với đích đến của chúng ta mà máy định vị
toàn cầu có thể tìm ra được”.

Chiếc đèn của xe đối diện lướt qua thoáng chiếu sáng gương mặt

Dimitri, và tôi nhận ra anh cũng đang muốn hỏi. Thế đấy! Tôi không phải
là người duy nhất bị cho ra rìa. Máy định vị toàn cầu chỉ ra cần phải mất
một tiếng rưỡi để tới đích. Dimitri không hỏi gì Sydney mà quay sang tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.