TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 115

"Lời này ta cũng muốn hỏi cháu! Hơn nửa đêm rồi còn không ngủ mà đi

theo ta làm gì?" Giọng điệu của bà Vương rất không bình tĩnh, ánh mắt
nhìn tôi rất khó chịu.

Tôi miễn cưỡng cười nói: "Cháu muốn... Cháu muốn biết bà đi đâu, cháu

rất tò mò." Nói xong, thấy bà ấy không có phản ứng gì, tôi liền cười nói:
“Thôi cháu về trước đây, bà mau về nhà đi."

Vừa dứt lời, tôi liền vội vã trở về.

Bà Vương ngăn tôi lại: "Gấp cái gì chứ? Nếu cháu đã tò mò, vậy không

đi cùng với ta, xem thử chỗ ta sống là nơi như thế nào."

Trong lòng tôi vô cùng hồi hộp, tôi âm thầm tự trách mình đã quá lỗ

mãng, vậy mà lại dám một mình đi theo một cỗ xác chết đầy điểm đáng
ngờ. Xem ra hôm nay tôi không thể thuận lợi trở về rồi.

"Bà ra phía sau núi làm gì?" Tôi biết mình đã bị phát hiện, nghĩ đến việc

chắc chắn hôm nay tôi sẽ chạy không thoát, tôi liền dứt khoát đi thẳng vào
vấn đề: "Sao vừa nãy cháu lại nghe thấy trong người thể bà phát ra âm
thanh của một người đàn ông?" Tôi siết chặt lá bùa trong túi áo, mạnh bạo
hỏi.

Bà Vương nhìn tôi cả buổi, sau nửa ngày mới nói: "À? Vậy sao?"

Nói xong, bà ta bước từng bước một, chậm rãi tiến gần về phái tôi. Nếu

như nói trước kia tôi chỉ nghi ngờ, thì bây giờ tôi cơ bản đã có thể xác định
được người trước mặt tôi không chỉ là xác chết của bà Vương mà bên trong
cơ thể này chỉ sợ có chứa một nhân vật vô cùng lợi hại

Tôi vừa lùi về sau vừa nói: "Các người phát thiếp mời là có ý gì? Tại sao

phải hại chết Bạch Tuyết và Tạ Linh Linh, còn có, tôi cũng đã nhận được
thiếp mời, nhiều lần bà đã có thể ra tay giết tôi, vậy tại sao bà lại không
động thủ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.