TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 120

Hắn đang lạnh nhạt nhìn tôi, bộ dạng ghét bỏ.

"Ta biết cô không chết, cô không chịu đứng dậy mà chờ tôi ôm cô lên à?"

Tôi nghe thấy hắn nói như vậy liền biết là vừa rồi hắn đã cứu tôi. Tôi

nhịn đau bò dậy. Nam quỷ kia ngã trên mặt đất, dùng mắt thường cũng có
thể thấy hắn ta đang từ từ tan biến, chỉ một lát sau đã hóa thành một luồng
khói.

"Cảm ơn anh đã lại cứu tôi một lần nữa." Tôi nhìn chung quanh, nghi

ngờ nói: "Tại sao anh lại ở đây?"

"Cô cho rằng ta muốn cứu cô à?" Lý Nhất Phàm lườm tôi một cái: "Ta

cũng không phải hạng người tốt lành gì. Ta cứu người nhưng phải có thù
lao."

Nhìn vẻ mặt mờ mịt của tôi, Lý Nhất Phàm không tin nói: “Chẳng lẽ bà

cô của cô không nói cho cô biết sao?"

Tôi cười nói: "Bà ấy đã từng nói qua, nhưng tôi không tin. Tôi biết anh

người tốt, à không, quỷ tốt."

Lý Nhất Phàm khẽ giật mình, phục lại tinh thần, trừng mắt với tôi:

"Đừng tưởng rằng cô nói một vài lời ngon tiếng ngọt là coi như xong.” Hắn
nhìn tôi, chân thành nói: "Cô nghe cho kỹ đây, ta cứu cô là vì muốn cô làm
vợ ta đấy. Lần trước khi gặp cô, ta cũng đã nói rồi."

"Anh đùa tôi đấy à?"

Mặc dù hắn nói mấy lời như vậy nhưng tôi vẫn chưa tin.

"Trong một tháng, sau khi ta làm xong mọi chuyện, ta sẽ đến lấy cô làm

vợ." Nói xong những lời này, Lý Nhất Phàm cũng không đợi tôi trả lời mà
biến mất luôn ngay trước mặt tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.