TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 15

TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ

Nhan Uyển Huyên

dtv-ebook.com

Chương 3: Nửa Đêm Ra Sau Núi

Tôi cẩn thận nhớ lại, có vẻ như trong thôn chúng tôi, tháng 7 âm lịch

năm đó xác thực chỉ có ba người chúng tôi được sinh ra. Chẳng lẽ đây
chính là nguyên nhân mà Tạ Linh Linh và Bạch Tuyết tử vong? Lúc trước
Tạ Linh Linh cảnh cáo tôi, bảo tôi chỉ được ở lại thôn hai ba ngày sau đó
phải rời đi ngay, liệu đó có phải là do chúng tôi có cùng tháng sinh không?
Nghĩ tới nghĩ lui tôi vẫn không nghĩ ra duyên cớ.

Tôi gập thiếp mời lại, chuẩn bị cất nó vào ngăn kéo thì chợt nghe thấy

ngoài của sổ có tiếng cười quỷ dị. Tôi cảm giác da đầu mình tê rần, khẽ
ngẩng đầu nhìn lên thì không biết từ lúc nào mà trên cửa sổ đã có một vết
máu loang lổ. Chính giữa vết máu ấy có một người đàn ông đang nằm sấp,
mặt của hắn dính chặt vào cửa sổ. Khuôn mặt hắn vì bị đè ép vào cửa sổ
nên đã có chút biến dạng, miệng hắn cười toe toét lộ ra hàm răng trắng hếu,
máu tươi từ trên mặt hắn cứ chảy xuống không ngừng. Tôi khiếp sợ hét lên
một tiếng, hoang mang lùi về phía sau hai bước, phục hồi lại tinh thần, sau
đó nhìn kỹ lại thì không thấy bóng dáng của người đàn ông kia đâu nữa.
Nếu không phải vết máu trên cửa sổ đang từ từ thu lại, nhất định tôi sẽ nghĩ
sự việc vừa rồi là do tôi nảy sinh ảo giác. Bên ngoài trời quá tối nên tôi
không thể nhĩn rõ tướng mạo của hắn, nhưng tôi biết hắn không phải là
người trong thôn chúng tôi. Hơn nữa, tôi dám khẳng định tôi chưa từng gặp
qua người này.

“Làm sao vậy?” Ba tôi mở cửa ra hỏi, theo sau ông là mẹ tôi.

Tôi ngồi xuống ghế, miễn cưỡng cười nói: “Không có gì, vừa nãy con

nhìn nhầm, nghĩ ngoài cửa sổ có người nên giật hết cả mình.” Tôi nửa thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.