TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 181

"Đừng nói như thể em là một bà già vậy chứ?" Tôi nhìn chính mình

trong gương: "Em cũng chỉ mới 20 tuổi thôi mà."

"Hay là chị tới ngủ chung với em nha?" Ngụy Quỳnh rất trượng nghĩa

nói: "Một mình em ở đây, ngộ nhỡ hắn ta muốn làm gì em thì sao? Mặc dù
em là hàng tồn kho, nhưng dù sao thì bộ dáng vẫn còn rất thùy mị…”

"Chị mới là hàng tồn ý." Tôi cười rồi ném gối về phía Ngụy Quỳnh.

Ngụy Quỳnh ngoan ngoãn không nói nữa.

Tôi liếc mắt nhìn cô ấy: "Chị nghĩ em không biết dụng ý khác của chị à!"

Ngay lúc tôi đang đùa giỡn với Ngụy Quỳnh thì tôi nghe thấy có tiếng gõ

cửa.

Hạ Dương cửa mở ra, vẻ mặt thành thật đứng ở ngoài cửa nói: "Làm

phiền hai người nói nhỏ một chút, những gì hai người vừa nói tôi đều nghe
thấy cả rồi."

Tôi và Ngụy Quỳnh nhìn nhau, cảm thấy xấu hổ đến mức hận không thể

đào một cái hố mà chui xuống.

Cửa bị đóng lại, Hạ Dương cũng rời đi. Thấy vậy tôi liền cười đánh trống

lảng: "Lỗ tai của tiểu thịt tươi này cũng thật thính, nhưng tính tình có vẻ
không được tốt cho lắm." Nói xong, hai cả chúng tôi đều nhìn nhau cười
trộm.

Đã có tiểu thịt tươi này bảo vệ tôi vậy thì tôi không cần phải tới bạch phố

nữa rồi. Từ lúc sống chung với tiểu thịt tươi, thì mấy ngày này cuộc sống
của tôi rất yên bình. Thiếu chút nữa là tôi quên mất rằng trên người mình
còn có minh hôn. Và rồi đêm đó cũng đã đến.

Bây giờ là 12 giờ đêm, tiếng kèn Xô-na kêu vang trời làm tôi bị đánh

thức, nhưng bên phía Hạ Dương lại không thấy có động tĩnh gì cả. Tôi nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.