TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 183

Con ngươi tôi đảo một vòng, làm bộ nói mình đau bụng, muốn hạ kiệu.

Nhưng những người này vẫn tiếp tục đi tiếp, dường như bọn họ không hề
nghe thấy lời nói của tôi.

Tôi gấp gáp vô cùng vì bọn họ đi càng ngày càng nhanh, tôi hoàn toàn

không biết đây là nơi nào. Tôi cũng không muốn kết minh hôn với một con
quỷ mà tôi không hề quen biết. Tôi bất chấp tất cả, ngồi trong la hét inh ỏi
để được hạ kiệu.

Có lẽ bà mối cũng bị tôi chọc cho phát bực nên liền lạnh lùng nói: "Cô

mà còn láo nháo nữa thì ta sẽ vặn đầu cô xuống."

Chỉ với một câu, tôi liền im bặt và âm thầm chửi rủa mười tám đời tổ

tông của bà mối. Tôi cũng không có tâm trang nhìn ngó cái gì nữa, tôi dựa
lưng vào kiệu, cảm giácn số mệnh của tôi không thể hy vọng được nữa rồi.

Rất nhanh, cỗ kiệu ngừng lại, bà mối dùng tay vén mà kiệu lên, cười nói

“Mời tân nương xuống kiệu.”

Tôi không dám làm gì, chỉ có thể ngoan ngoãn xuống kiệu và đi theo bà

mối vào một căn nhà cổ kính, sau mấy bước ngoặt ngoằn nghèo thì chúng
tôi tới một gian phòng.

Chính giữa có một cái bàn lớn, bên trên có một ngọn nến. Một cái đèn

cầy sáp ong. Tất cả các chữ “hỷ” ở khắp căn phòng đều có một nửa là màu
đỏ, nửa còn lại là màu trắng.

Tôi đứng ở nơi đó rất lâu, nhưng vẫn không thấy tân lang đâu. Hắn tới

hay không mà không thèm nói với tôi một tiếng. Ngược lại bà mối lại gấp
gáp vô cùng, bà không ngừng thúc giục người dưới đi gọi tân lang.

Tôi đứng ở đó một lúc lâu đến mức cảm thấy có hơi buồn ngủ. Cuối

cùng cũng nghe thấy tiếng hô “tân lang đến” cảu người chủ trì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.