TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 196

với tôi và hắn cũng sẽ không chất vấn tôi vì sao lại hại Cố Nam Phong
thảm như vậy.

Cố Nam Phong đối với Hạ Dương như là đối với em trai ruột vậy, thấy

hắn bị thương mà lo lắng đến mức hận không thể để vết thương ấy rơi
xuống người mình, có lẽ hắn muốn quan hệ của tôi với Hạ Dương bớt căng
thẳng nên mới giả vờ trừng phạt Hạ dương để sau này Hạ Dương nghe lời
tôi. Tôi quen hắn cũng khá lâu rồi nhưng ngoại trừ việc đem phiền toái đến
cho hắn, hại hắn bị thương thì tôi chả làm được cái gì cả. Nghĩ tới đây, tôi
càng cảm thấy tự trách, buồn bực đến nỗi phát khóc. Tay chân Cố Nam
Phong có chút luống cuống, hắn không ngừng hỏi tôi bị làm sao vậy, có
phải là hắn đã khiến tôi không vui không.

Tôi dựa vài vai Cố Nam Phong mếu máo khóc, sau đó rầu rĩ nói: "Vậy

anh cởi quần áo ra cho tôi xem đi."

Tôi có thể cảm nhận được thân thể Cố Nam Phong có chút cứng nhắc.

Hắn ấp ứng nói: "Em nói cái gì?"

"Anh cởi quần áo ra cho tôi xem."

Tôi ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ nhìn hắn. Cố Nam Phong cảm thấy xấu

hổ, hắn đỏ mặt cởi áo ra. Tôi tiến đến hỗ trợ, banh áo của hắn ra, lần này
hắn không giãy dụa, ngoan ngoãn đứng yên ở đó cho tôi xem.

"Em đừng mở rộng quá, có hơi lạnh."

Tôi tức giận trừng mắt nhìn hắn, cười nói: "Quỷ còn có thể lạnh ư?"

Tôi chỉ vào vết thương mới nhất trên người hắn, hỏi: "Những vết thương

này có phải là vì tôi nên mới bị người khác đâm trúng không?"

Nói xong, tôi mới bừng tỉnh đại ngộ. Chẳng trách lần trước lúc tôi gặp

nguy hiểm, nửa đêm hắn tới tìm tôi, trên người còn dính đầy máu. Cái kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.