TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 209

khí như Tống Tử Kiều vậy. Tôi vốn không muốn đi tới chỗ đó, nhưng có lẽ
chỉ có chỗ đó mới có liên quan đến Tống Tử Kiều, nên tôi chỉ có thể đi tới
đó.

Đi ngang qua tiệm hương nến đã lừa tôi lúc trước, tôi trông thấy cửa tiệm

đã bị đóng chặt, bộ dáng có chút tiêu điều. Giữa ban ngày ban mặt thế này
mà lại đóng cửa, ông ta không buôn bán nữa sao? Tôi nghĩ thầm nói trong
lòng một câu rồi liền đi thẳng tới tiệm hương nến mập mạp.

Việc kinh doanh của tiệm hương nến mập mạp này cũng rất bình thường,

tôi vào cửa thì thấy ông chủ đang ngồi bên cái bàn lớn, hai mắt đéo kính,
không biết là đang nhìn cái gì. Nghe thấy có người đến, ông ấy cũng không
ngẩng đầu lên. Chả trách việc kinh doanh của ông ấy lại không tốt như vậy,
với cái thái độ này của ông ấy mà kinh doanh tốt thì đó chắc chắn là ma
quỷ rồi. Tôi đi tới trước mặt ông ấy, vậy mà ông ấy cũng không có phản
ứng gì, giống như không nghe thấy tiếng bước chân của tôi vậy. Tôi hắng
giọng một cái, ông chủ cũng vẫn không ngẩng đầu lên, mà hai mắt dán chặt
vào cuốn sách ở trên tay.

Tôi lên giọng, lớn tiếng nói: "Ông chủ, tôi muốn hỏi, ông có thể xem cho

tôi một chút không?"

Một lát sau, ông ta mới ngẩng cái đầu của mình lên nhìn tôi: "Chuyện

của cô nhiều như vậy, thế cô muốn hỏi cái chuyện nào?"

Tôi khẽ giật mình, lập tức biết rõ ông lão béo này rất có bản lĩnh, nhưng

mà tôi không lập tức nói hắn đúng mà chỉ nói: "Ông chủ, ông nói hết những
chuyện mà ông thấy đi, tôi muốn biết."

"Cô muốn xem chứ gì? Đi ra ngoài, quẹo phải không tiễn."

Cmn, không nghĩ đến tính tình của ông lão này cũng thật nóng nảy. Tôi

thật sự không biết là tôi đã làm gì đắc tối đến hắn và tôi đã đắc tội hắn lúc
nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.