TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 211

Tôi quyết định đặt mông ngồi xuống một cái ghế ở trong tiệm của ông

ấy: "Cái lão già này, ông vô duyên vô cớ vu hãm tôi, nói tối đối với người
khác một quá phận, vậy ông nghĩ bản thân ông là một người lương thiện
lắm sao? Ông duyên vô cớ đổ oan cho một cô gái, còn mắng, ép tôi phải rời
đi."

Đoán chừng ông lão béo này chưa từng gặp phải một vị khách nào như

tôi, nên ông ta đã đứng bật dậy, chỉ thẳng tay vào mặt tôi: “Nếu cô không
cút đi cho ta, ta sẽ thả quỷ ra cắn cô."

"Vậy ông thả đi."

Mặc dù miệng tôi nói vậy nhưng toàn thân tôi đã đề phòng rồi, tôi đã

sớm cầm chặt lá bùa chú mà bà cô cho ở trong tay. Đến cùng thì cái lão béo
này có lai lịch gì mà trong nhà lại còn nuôi quỷ vậy chứ? Nhìn mặt ông ấy
rất nghiêm túc, chẳng lẽ ông ấy thực sự muốn thả quỷ ra cắn tôi? Theo như
lời nói của ông ấy, thì tôi cá là ông ấy không phải là loại người xấu, dù sao
nếu như ông ấy là người xấu thì tại sao ông ấy lại còn quan tâm đến lão
Vương gì gì đó nữa chứ? Đợi đến lúc ông ấy nhận ra mình đã hiểu lầm tôi,
nhất định ông ấy sẽ cảm thấy áy náy với tôi, sau đó tôi sẽ nói ra mục đích
mà tôi đến đây, lúc đó hẳn là ông ấy sẽ ngoan ngoãn nói ra lý do Tống Tử
Kiều đến đây tìm gặp ông ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.