TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 229

Giọng điệu của Hạ Dương so với lúc trước đã cung kính hơn nhiều,

nhưng còn Viên Tam thì lại chậm trễ không trả lời, hắn chỉ lo xem móng
tay, mà không trả lời câu hỏi của Hạ Dương. Tôi và Hạ Dương đợi một lúc
lâu, đợi đến chân tôi bắt đầu tê rồi mà lão đầu này vẫn ngồi nghịch móng
tay.

Đợi đến khi tôi sắp không chống đỡ nổi nữa, Viên Tam mới buồn bã nói:

“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta không phải người xấu. Nếu các
người nguyện ý mua bùa chú của ta, thì ta có thể giảm giá cho các ngươi
20%.”

Nói đến vế sau, giọng điệu của hắn trở nên rất là vui sướng, hoàn toàn

không giống với vẻ nghiêm túc lúc đầu. Mới vừa nói xong, hắn đột nhiên
chạy vào một căn phòng. Chỉ chốc lát Viên Tam đã đem ra một xấp giấy
màu vàng. Viên Tam vỗ vỗ xấp giấy trong tay, nói: ”Đây đều là những bùa
chú năm xưa ta sẽ bán luôn chúng cho hai người.”

Tôi nghĩ hắn làm như vậy khẳng định là có mục đích gì đó. Vậy chẳng

phải là tôi tiêu tiền miễn tai sao? Cái này cũng rất có lời.

*chú thích: tiêu tiền miễn tai là tiêu tiền để tránh tai hoạ.

Tôi nhìn đống bùa chú trên tay hắn, hỏi: “Vậy cái này bao nhiêu tiền ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.