TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 227

Hắn dập đầu xuống đất kêu bôm bốp, rất nhanh trên mặt đất đã xuất hiện

vết máu.

Tôi và Hạ Dương liếc nhìn nhau, từ trong ánh mắt của cả hai đều loé lên

vẻ kinh ngạc. Người ở đằng sau sai khiến hắn rốt cuộc là ai, hắn tình
nguyện làm chính mình bị thương, tình nguyện đắc tội con quỷ Hạ Dương
này, thậm chí còn dập đầu kịch liệt như thế, cũng không muốn nói ra tên
của người kia. Người đứng sau bức màn này hẳn là một người rất cường
đại, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, hắn không dám nói, hoặc là hắn là một
người trung thành, hết lòng tuân thủ hứa hẹn. Mà hiển nhiên hắn ta không
phải là loại người ở vế sau rồi.

“Cầu xin các người buông tha cho ta và đừng hỏi thêm gì nữa. Ta cầu xin

cô.”

Tiểu Vương ngẩng đầu lên nhìn tôi với vẻ mặt tràn đầy đáng thương. Tôi

thấy thật sự là ép hỏi không ra, nghĩ hắn cũng chưa có làm điều gì quá ác,
nên tôi cũng không đành lòng nhìn hắn như vậy. Tôi chỉ có thể bất đắc dĩ
mà thở dài một hơi, sau đó cùng Hạ Dương rời đi. Hạ Dương chỉ liếc nhìn
tôi một cái, hắn đối với quyết định này của tôi cũng không tỏ vẻ dị nghị.

“Tôi đã quên cậu cũng là quỷ”, ra khỏi cửa hàng của Tiểu Vương, tôi

liền nói với Hạ Dương: “Cái tên Viên Tam kia trông rất giống người có bản
lĩnh, chúng ta cứ đến gặp hắn một cách tuỳ tiện như vậy thì có chút không
tốt lắm đâu.”

“Tới cũng đã tới rồi, sao có thể không đi xem chứ?” Hạ Dương nhìn tôi,

cười nói: “Lại nói, ta không phải là người mà ai ai cũng có thể nhào nặn.”

Nghe hắn nói như vậy, tôi liền yên lòng dẫn hắn tới “Văn phòng Viên

Tam”. Sau khi tiến vào, tôi thấy trong phòng không có ai, tôi gọi vài tiếng,
Viên Tam mới từ trong phòng bước ta.

“Ui cha, khách quý đến, khách quý đến!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.