TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 226

“Không có!” Lần này Tiểu Vương trả lời rất nhanh, hơn nữa thanh âm

cũng rất lớn thể hiện sự chắc chắn. Nhưng hắn càng làm như vậy lại càng
khiến người ta hoài nghi. Tôi hỏi hắn, nhưng hắn không nói thật, mà vẫn
luôn miệng ba hoa chích choè với tôi.

Cuối cùng, Hạ Dương đẩy tôi sang một bên, tiến lên cười nói: “Ông

không chịu nói thật đúng không?”

“Những lời ta nói đều là thật mà!”

Hắn còn chưa nói hết lời đã liền hét lên một tiếng kêu thảm thiết. Hạ

Dương vừa mới bẻ gãy một cánh tay của hắn.

Lúc này Tiểu Vương mới suy yếu nói: “Các người tha cho ta đi, ta thật

sự không biết cái gì cả.”

Hạ Dương không nói lời nào, chỉ lấy mấy nén hương ở trong tiệm của

hắn ra đốt lên, rồi hít sâu một hơi, nén hương kia lập tức ngắn đi trông thấy.
Sau khi hút hương xong, Hạ Dương không nói một câu nào mà chỉ là nhìn
Tiểu Vương cười.

Sắc mặt Tiểu Vương lập tức trở nên trắng bệch, hắn run rẩy chỉ tay vào

Hạ Dương, ấp úng nói: “Cậu... cậu là quỷ.”

Chỉ một câu nói đợn giản nhưng hắn mất rất lâu mới có thể nói ra, có thể

thấy được hắn ta đã thật sự bị doạ cho chết khiếp rồi.

Hạ Dương cười nói: “Nếu ông còn không chịu nói thật thì ta đành phải tự

mình động thủ vậy. Quỷ có rất nhiều phương pháp để hại người, hơn nữa
quỷ làm sẽ càng sạch sẽ, lưu loát hơn con người rất nhiều.”

Không đợi Hạ Dương nói hết lời, Tiểu Vương đã không chịu nổi mà quỳ

rạp trên mặt đất khóc lóc thảm thiết: “Ta không dám nữa. Thượng tiên ngài
tha cho ta đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.