TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 224

“A, cô đứng lại đó cho ta! Chính là cô đó, con tiện nhân này, cô không

chỉ hại cả nhà ta hao tiền còn hại chúng ta bị thương.”

Tôi vừa quay đầu lại, thì thấy ông chủ tiệm họ Vương cầm một cái chổi

lông gà chạy về phía tôi. Tôi biết là hắn ta gọi tôi, nhưng tôi không biết tại
sao hắn ta lại nói tôi như vậy. Người khác không biết nhà hắn có chuyện,
nhưng chính hắn phải rõ hơn ai hết chứ. Chuyện này căn bản chẳng liên
quan đến tối một tí tị ti nào. Hắn chạy đến bên cạnh tôi, không nói hai lời
liền cầm cái chổi lông gà trong tay vụt về phía tôi. Hạ Dương hừ lạnh một
tiếng, một cước đạp hắn bay, làm một vài cái sạp ở phía sau hắn cũng đổ
rầm.

Tôi không nghĩ tới Hạ Dương lại ra tay nặng như vậy, tôi sợ hãi hắn bị

đánh chết nên liền chạy nhanh đến thăm dò xem hắn ta thế nào rồi.

“Yên tâm, không chết được.” Hạ Dương nhìn hắn, không vui nói.

Tiểu Vương gầm gừ trên mặt đất, nhưng tay chân hắn cũng không bị

thương nặng. Lúc này tôi mới biết nhìn thì Hạ Dương ra tay tàn nhẫn,
nhưng thực ra hắn đã lưu lại đường sống cho Tiểu Vương, bằng không thì
Tiểu Vương đã sớm rời khỏi thế gian rồi. Nhưng mà trải qua chuyện này,
Tiểu Vuơng cũng biết Hạ Dương không phải là người dễ chọc nên cũng
không dám lại đánh tôi, mà giống như một người đàn bà đanh đá, ngồi dưới
đất khóc lóc kể lể.

“Cô là cái đồ lòng lang dạ sói, ta có ý tốt giúp đỡ cô thì cô lại lấy oán trả

ơn.”

Lời hắn nói ra không đủ tự tin nên ánh mắt cũng tràn đầy sự sợ hãi rụt rè,

vì hắn biết rằng hắn đang vu oan cho tôi. Dù hắn biết đó là giả nhưng hắn
vẫn ngồi dưới đất kêu gào để vu oan giá hoạ cho tôi, thậm chí còn mạo
hiểm bị Hạ Dương đánh. Hạ Dương nghe hắn nói hùng hùng hổ hổ, còn
định đi đánh hắn tiếp. Tôi biết từ lúc xuống khỏi xe, trong lòng Hạ Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.