TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 231

Nước miếng của hắn đều bắn lên mặt tôi. Tôi yên lặng giơ tay xoa xoa.

“Vậy chuyển khoản được chứ?”

“Thật xin lỗi, ở nơi này ta chỉ thu tiền mặt!”

Tôi có chút tức giận nói: “Không phải là ông đang làm khó chúng tôi

sao?”

Viên Tam làm bộ như không nghe thấy, nhìn người đến người đi ở cửa

lớn, trong miệng thì huýt sáo.

“Chúng ta không mua nữa.” Hạ Dương kéo tay tôi muốn lôi tôi đi.

Viên Tam nhanh chóng chạy tới chỗ chúng tôi. Động tác nhanh nhẹn

hoàn toàn không giống với một lão nhân năm-sáu mươi tuổi.

“Chỉ sợ các người vào thì dễ, nhưng ra thì khó nha.”

Vừa dứt lời thì cửa phòng đã được đóng lại. Rõ ràng bên ngoài trời rất

sáng, nhưng ở trong phòng lại tối đến mức không nhìn rõ mặt nhau. Hình
như lúc đó Hạ Dương đứng chắn trước người tôi, bảo vệ tôi ở phía sau
lưng.

Tôi không nhìn thấy Viên Tam, mà chỉ nghe thấy câu nói đòi tiền của

hắn vang vọng cả phòng: “Mau đưa tiền đây, mau đưa tiền đây.”

Tôi cũng có chút bực mình, trực tiếp mắng: “Viên Tam, ông là cái đồ Trư

Bát Giới, rốt cuộc ông muốn làm gì?”

“Cô gái mau đưa tiền đây. Cậu kia, mau đưa tiền đây.”

“Tiền tiền tiền, trong mắt ông chỉ có tiền thôi à? Hiện tại tôi không có

một đồng nào hết.” Tôi thở phì phì mắng, cuối cùng tôi sờ vào túi quần
xem còn thừa nghìn lẻ nào không. Tôi sờ thấy một cái cục tròn tròn như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.