TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 232

viên đá. Đột nhiên tôi nhớ ra, hôm trước lúc tôi đi siêu thị mua đồ, nhân
viên thu ngân có trả lại tôi đồng xu một nghìn, tôi để nó ở trong túi, qua
nhiều ngày không để ý đến nên tôi cũng quên mất.

“Viên Tam, tôi có tiền, tôi có tiền.”

“Lời này ta thích nghe.” Viên Tam cười nói “Ta thích nghe người khác

nói có tiền.”

Sau đó cửa tiệm cũng chậm rãi mở ra. Viên Tam đứng ở trước quầy, vẫy

vẫy tay với tôi: “Có tiền thì mau tới đây.”

Tôi cẩn thận móc ra đồng xu một nghìn trân quý, rồi đặt lên tay hắn.

Viên Tam cười nói: “Thành giao!”

Nói xong ông tuỳ tiện rút ra hai lá bùa ở trong xấp bùa chú kia rồi đưa

cho tôi. Tôi không cầm, mà nhìn vào xấp bùa chú ở trong lòng hắn, hỏi:
“Ông chỉ cho chúng tôi hai lá bùa?”

Tôi còn tưởng rằng xấp bùa chú hắn đang cầm trên tay kia sẽ là của tôi

cơ. Xấp bùa chú của ông ta dính đầy bụi bẩn, vậy mà ông ta chỉ đưa cho tôi
hai lá.

“Đúng vậy.” Viên Tam nghiêng đầu nhìn xấp bùa chú trên tay hắn, miệng

lẩm bẩm: “Bùa chú này của ta thực sự rất đáng giá, không phải cứ có tiền là
mua được. Nếu cô không muốn lấy hai lá” Viên Tam cười nói: “Vậy thì ta
sẽ cho cô một lá.” Nói xong, Viên Tam liền rút về một lá bùa.

Tôi nhanh chóng bắt tay hắn lại: “Hai lá thì hai lá. Thành giao.”

Trên đường trở về, Hạ Dương hỏi tôi: “Cô có phát hiện ra người này có

vấn đề không?”

Tôi nhỏ giọng nói: “Tôi đã sớm phát hiện ra rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.