TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 23

Tôi thấy bọn họ vừa đi vừa không ngừng lẩm bẩm “Linh Linh”, “Tiểu
Tuyết”, “Linh Linh”, “Tiểu Tuyết”, hai mắt họ còn không ngừng xem xét
bốn phía xung quanh. Xem ra là bọn họ đang tìm người, nhưng mà thỉnh
thoảng trong mắt bọn họ lại lóe lên ánh sáng màu xanh lục. Chỉ có con mắt
của động vật ở trong đêm mới sáng như vậy, làm gì có người bình thường
nào có con mắt như vậy chứ? Thanh âm của bọn họ không lớn mà cũng
không nhỏ, nghe không giống như là tiếng tìm người mà giống như là tiếng
phát ra từ trong tiềm thức vậy.

Tối nay, những sự việc kỳ lạ liên tiếp xảy ra, tôi so với lúc trước đã bình

tĩnh hơn đôi chút, chỉ yên lặng nhìn bọn họ, trong nội tâm biết rõ hiện tại
bọn họ đã có chút tà môn, đương nhiên tôi sẽ không ngu mà đi ra ngoài.
Theo hướng đi của bọn họ có lẽ là họ muốn đi ra phía sau núi. Đợi đến khi
không còn nghe được tiếng của bọn họ nữa, tôi mới xác định mình đã an
toàn. Lúc này, tôi mới từ trong bụi cỏ bò ra, chạy dọc theo con đường mà
bọn họ vừa mới đi. Nhất định là bọn họ đi từ trong thôn đến đây.

Lúc đi ngang qua một mảnh rừng trúc, tôi dừng chân lại, nhìn khu rừng

trúc xanh um tươi tốt, tôi chỉ cảm thấy phong cảnh trước mắt hình như tôi
đã nhìn thấy ở đâu rồi, có lẽ hơi vội vàng nên nhất thời tôi không nhớ nổi.
Nghĩ không ra tôi cũng không muốn tiếp tục nghĩ nữa. Tôi vỗ vỗ đầu vài
cái rồi tiếp tục chạy về phía trước, cũng may đoạn đường này tôi đã quen
thuộc.

Đi vào trong thôn, phía hình như toàn bộ người trong thôn đều đã ngủ

hết rồi, chỉ có mỗi nhà tôi là vẫn bật điện sáng trưng. Hơn nửa đêm không
ngủ còn bật hết đèn lên làm gì? Tôi lo lắng cho ba mẹ nên không kịp nghĩ
nhiều, lập tức đẩy cửa đi vào nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.