TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 323

hiện trên cổ tôi có vết hằn.

"Chẳng lẽ có người muốn giết mày ngay trong nhà vệ sinh?" Ngụy

Quỳnh lớn tiếng hỏi, Hạ Dương đang đứng chờ ở ngoài cửa, lập tức vọt
đến. Trông thấy bộ dạng này của tôi, rất nhanh hắn đã hiểu chuyện gì đã
xảy ra. Hắn tự trách: "Có lẽ ta phải đi theo cô mọi lúc mọi nơi!"

Tôi được hai người họ dìu ra ngoài. Trở lại ký túc xá, tôi tắm rửa lại thật

sạch rồi thay bộ quần áo của Ngụy Quỳnh. Tự ngửi bản thân, tôi vẫn cảm
giác mình có chút thối thối.

Từ sau khi trải qua những việc không may này, Hạ Dương thật sự đã ở

cạnh tôi 24/24. Tôi hơi có động tĩnh gì là hắn lại hỏi tôi có phải đã xảy ra
chuyện gì rồi không.

Vừa nghĩ tới Trương Dương tôi lại đau hết cả đầu, hiện giờ cái gì tôi

cũng không biết. Đừng nói là trừ quỷ, thậm chí ngay cả chính mình tôi
cũng khó bảo vệ. Tôi cảm giác được, sư phụ của tôi chỉ được cái tiếng. Bởi
vì hắn thu nhận tôi làm đồ đệ đã lâu, nhưng mỗi lần nhìn thấy hắn, hắn đều
chỉ bảo tôi làm mấy việc lặt và lặt vặt.

Đến bạch phố, tôi gặp sư phụ nói chuyện, ý muốn ông ấy dạy cho tôi một

ít chiêu thức, hoặc là cho tôi một bảo vật nào đó để tôi phòng thân.

Ai ngờ sư phụ tôi sau khi nghe xong liền mắng tôi một trận tơi bời.

"Ngươi nhìn xem ngươi đã làm được những gì! Ngươi nói một chút

ngươi cũng" Sư phụ ôm ngực đau lòng nói: "Những lá bùa chú kia đều ẩn
chứa phép thuật của ta, tương lai nó sẽ là vật ta dùng để truyền lại cho đồ
tôn đó! Bán cho người khác cũng là giá trên trời, vậy mà đều bị ngươi lại
làm lãng phí mất một lá."

Tôi biết rõ hắn đang chỉ chuyện tôi làm rơi bùa chú xuống toa-lét, tôi yếu

ớt biện giải cho mình: "Không phải còn vẫn sử dụng được một cái sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.