TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 121

Cô bị mê hoặc đến mức không thể khống chế tư duy của mình, hai tay vòng

ra sau, cởi móc cài áo ngực.

Mất đi thứ che chắn, hai bầu ngực thiếu nữ giống như trái đào chín, đung

đưa chờ người thưởng thức.

Thẩm Hữu Bạch ngừng thở.

Khi tay anh sắp chạm vào ngực cô, chợt ngừng lại một chút, sau đó mới đặt

lên.

Cả người Từ Phẩm Vũ run lên, trong nháy mắt, cô nắm chặt quần anh.

Người ngồi phía sau cô dường như đang nhẫn nại, hô hấp dồn dập.

Chạm vào bầu ngực trắng hồng của cô, anh nhẹ nhàng xoa nắn. Trái đào mất

đi hình dạng ban đầu, giống như hai quả bóng nước mặc anh nhào nặn.

Hơi thở của cô dần gấp gáp, cảm giác truyền tới tận ngón chân, cơ thể khẽ

đong đưa.

Sự tê dại lan tràn toàn thân, không thể kìm chế được.

Anh buông tay ra, trên ngực cô còn lưu lại vết tay màu hồng. Nhưng vẫn

chưa kết thúc.

Tay anh lại đặt lên nhũ hoa, khẽ khàng vuốt ve, mãi tới khi nó chậm rãi vểnh

lên. Anh lại bao bọc cả bầu ngực cô, xoa bóp mạnh hơn, ngón tay thỉnh thoảng
chạm lên nhũ hoa.

Từ Phẩm Vũ cắn môi dưới, gục đầu xuống, lại ngửa cổ lên, làm gì cũng

không được, làm gì cũng không hết khó chịu.

Cô sắp bị dằn vặt tới phát điên, hai chân cọ sát liên tục, gót chân di qua di lại

trên thảm trải sàn. Thẩm Hữu Bạch cúi đầu, hôn lên xương quai xanh của cô, sau
đó di chuyển lên cổ.

Đầu lưỡi ướt át vuốt ve làn da cô, còn bàn tay thì đang nắm ngực cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.