TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 131

Từ Phẩm Vũ vừa đi vừa xoay người lại dùng khẩu hình nói với Thẩm Hữu

Bạch ‘gọi điện thoại’.

Dọn dẹp sau lễ tổng kết là nói cho dễ nghe, còn ở lớp K thì chính là tán gẫu

và cãi nhau. Hết ba tiết buổi sáng, Lâm Hoành nhìn đám học trò càng lúc càng
kích động, đành cho bọn họ ai về nhà nấy, chỉ mình Chu Khải Đường phải đến
văn phòng nói chuyện.

Từ Phẩm Vũ nghĩ vẫn còn sớm, liền nhắn tin cho Thẩm Hữu Bạch. Sau đó

cô đi đến cửa hàng cách trường không xa. Từ Phẩm Vũ chọn mấy chiếc bánh mì,
không chú ý tới có người đẩy cửa đi vào.

Cô ra quầy thu ngân, đang định lấy tiền ra trả thì người bên cạnh đã đưa tiền.

Thẩm Hữu Bạch nhét tiền lẻ vào túi quần, thoải mái xách túi đồ lên. Từ Phẩm Vũ
còn đang ngẩn người, không biết túi sách của cô đã chuyển sang tay anh từ khi
nào.

Buổi trưa, vào giờ cao điểm, tàu điện chật ních người. Cô đối mặt với cửa

sổ, Thẩm Hữu Bạch đứng sau lưng cô, rất gần. Cứ tới một trạm là đoàn người lại
đông thêm, sau vài trạm, gần như lưng Từ Phẩm Vũ đã dựa sát vào anh. Giọng
anh vang lên bên tai cô, “Một Ngụy Dịch Tuần, một Chu Khải Đường, còn nữa
không?”

Từ Phẩm Vũ sửng sốt một chút, đường viền đen trên cửa sổ thủy tinh hiện ra

bóng anh, một tay anh đè lên cửa, hơi cúi người xuống, gò má áp sát vào má cô.

Cô suy nghĩ trong khoảnh khắc, “Hai người này đều không quan trọng, chỉ

có một người là đặc biệt.”

Con ngươi của anh đột nhiên tối lại, “Ai?”

“Thẩm Hữu Bạch.”

Vài giây sau, cô quay đầu qua. Môi anh hơi lạnh, nhẹ nhàng lướt qua môi

cô.

Một cái hôn lướt qua. Trong nháy mắt, tim Từ Phẩm Vũ đập hết tốc độ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.