TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 178

Cô chớp mắt mấy cái, “Thật à?”

Ánh mắt Thẩm Hữu Bạch cố định trên mặt cô, “Nhanh lên.”

Từ Phẩm Vũ nằm sấp xuống. Đây không phải lần đầu nắm vật kia của anh,

nhưng là lần đầu gần tới vậy.

Độ ấm của nó còn cao hơn lòng bàn tay cô, ngón tay hơi lạnh, hơi thở của cô

lại phun lên, anh bị kích thích thở ra một tiếng nặng nề.

Nhìn chằm chằm vật trong tay, đột nhiên Từ Phẩm Vũ thấy môi mình rất

khô, đầu lưỡi liếm lên môi. Thẩm Hữu Bạch hít thật sâu, sau đó quay đầu đi,
nhắm mắt lại.

Khi cô dùng đôi môi mềm mại như lông vũ hôn lên đỉnh đầu vật kia, tay anh

nắm chặt lại, móng tay gần như khảm vào lòng bàn tay. Dịch thể màu trắng toát
ra từ đầu vật ‘tính khí’, cô vươn đầu lưỡi ra liếm.

(tính khí: ‘cái đó’ của nam giới, do tác giả sẽ dùng từ này nhiều lần nên tớ

cứ để nguyên nhé, dịch ra tiếng Việt nghe hơi thô)

Mặn.

Cô làm như thế khiến mạch máu trên nó nổi lên rõ ràng. May mắn là trước

khi há mồm ngậm vật kia, cô ngẩng đầu nhìn anh.

Thẩm Hữu Bạch nhíu mày, môi mím chặt. Thái dương anh có một giọt mồ

hôi, vì nghiến chặt hàm dưới nên vang lên tiếng động.

Tuy rằng thật gợi cảm, nhưng anh đang phải nhịn rất khó chịu.

Từ Phẩm Vũ sửng sốt một chút, “Có vẻ như anh rất vất vả.”

Anh vẫn nhắm chặt mắt, gian nan mở miệng, “Mặc kệ anh.”

Nghe giọng khàn khàn của Thẩm Hữu Bạch, cô có chút đau lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.