TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 179

Mục đích của cô không phải là làm anh khó chịu. Vì thế cô buông tay ra,

“Em từ bỏ.”

Giọng hơi lạc đi, Thẩm Hữu Bạch áp người về phía trước, nắm chặt thắt

lưng cô, cúi đầu cắn lên vai cô.

Dường như anh đang trả thù cô, lực cắn không nhẹ.

“Đau…” Đau đớn làm Từ Phẩm Vũ không nhịn được hít sâu một hơi.

Khi buông cô ra, trên vai còn lưu lại vết răng và nước bọt.

Đôi môi đã nóng rực của Thẩm Hữu Bạch hôn lên cổ cô, đầu lưỡi liếm mồ

hôi chảy từ sau tai cô. Anh ôm cô rất chặt, bầu ngực bị áp đến biến hình.

Dục vọng cứng rắn hung hăng chà xát nụ hoa của cô, chất lỏng chậm rãi

chảy ra từ cửa vào mềm mại làm ướt đỉnh vật kia.

Cô dần chảy nước giàn dụa làm động tác của anh cũng càng trở nên thông

thuận.

Bàn tay phủ lên lưng cô chợt đi tới phía trước, sau đó xuống dưới tìm kiếm.

Lòng tay bao lấy nơi tư mật của cô, vén lên cánh hoa ướt át không chịu nổi.

Sức nóng đều tập trung ở hạ thể, cô không phân rõ được sự khác nhau giữa

khảy lộng nơi riêng tư bằng ngón tay và sự ma sát ở nhụy hoa. Mãi tới khi anh
bất chợt kéo tiểu hạch mẫn cảm, lại vuốt ve bên trong.

Cô bị kích thích đến run rẩy, kích động kêu lên: “A… Đừng dùng tay, đừng

dùng tay, xin anh…” Cô vừa nói vừa cầm lấy cổ tay Thẩm Hữu Bạch, dẫn tay
anh trở lại lưng mình.

Dường như anh muốn dùng ngón tay mình để đếm từng đốt xương của cô.

Cảm xúc mê loạn chồng chất, Từ Phẩm Vũ mím môi, “Ưm…”

Hoa huyệt chật hẹp co rúm không ngừng, cánh hoa sưng lên, chảy ra dịch

thể nóng ấm, không nhìn rõ màu sắc, toàn bộ dính lên vật to lớn của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.