TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 180

Kết quả của việc quá mức trơn trụi là dục vọng bất ngờ đâm lên trên, nháy

mắt chạm vào hai phiến mật môi, xâm nhập cửa khẩu hẹp hòi.

Cô thét chói tai, “A a a, đừng đi vào mà…”

Cô lung tung đẩy vai Thẩm Hữu Bạch, nhưng bản thân lại chẳng còn khí lực

để tránh đi.

Anh giữ lấy thắt lưng Từ Phẩm Vũ, nâng lên một chút, dục vọng ngang

nhiên rời khỏi, ma sát hoa hạch. Hai tầng kích thích làm bắp đùi cô tê dại, không
kìm được run rẩy, cửa huyệt tuôn ra dòng chất lỏng nóng rực.

Thẩm Hữu Bạch đặt cô nằm lên đệm.

Cô giống như bươm bướm bị nước mưa đánh rơi, nằm trên mặt đất thở dốc.

Bộ ngực trắng nón, nhũ tiêm hồng hồng đang phập phồng.

Anh nắm chặt tay Từ Phẩm Vũ, đặt lên vật nóng bỏng chưa chịu yên lặng

kia, vuốt ve lên xuống.

Ma sát tới khi lòng bàn tay cô tê mỏi mới chịu phóng thích.

Từ Phẩm Vũ khôi phục chút sức lực, ngồi dậy mặc đồ lót, kéo lại quần áo.

Thẩm Hữu Bạch cài thắt lưng, nhặt quần cô lên, đưa cho cô, “Còn bao lâu nữa?”

Cô ngẩn người, một lúc sau mới hiểu, anh đang hỏi thời gian kinh nguyệt

của cô, “Có thể là ngày mai, cũng có thể là hôm sau nữa.”

Giọng anh trầm xuống, “Nói với anh trước, anh sẽ xin phép cho em.”

Từ Phẩm Vũ hoang mang không hiểu nhìn anh, đang định mở miệng thì bên

ngoài phòng tập truyền đến tiếng giày chạm lên sàn nhà. Cô lập tức đưa ngón tay
lên đặt ở môi, “Suỵt!”

Có lẽ là bảo vệ trường.

Loáng thoáng có tiếng bực bội, ‘tách’ một tiếng, đèn bị tắt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.