TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 191

“A…” Từ Phẩm Vũ yếu ớt kêu một tiếng, sau đó cắn môi, kìm nén tiếng rên

rỉ.

Mãi đến khi nước bị khuấy tràn đầy, anh mới lui ra ngoài. Ngón tay rút khỏi

miệng huyệt, cô co chân lên theo bản năng.

Hai chân cô bị kéo ra tối đa, cách lớp quần cũng có thể cảm nhận được vật

cứng chống vào nơi riêng tư của cô.

Anh mím môi, buông tay kìm cô ra, bắt đầu cởi áo mình. Quần áo vừa cởi

ra, hai đôi môi tách nhau trong nháy mắt lại quấn quýt lấy nhau.

Hôn kịch liệt, đầu lưỡi cũng đau nhức.

Thẩm Hữu Bạch sờ lên cúc áo sơ mi của cô, cởi đến một nửa đã vội đẩy áo

lót che ngực ra.

Áo lót làm cô khó chịu, liền vòng tay ra sau mở cài áo. Miệng vẫn quấn lấy

nhau, cởi hết tất cả đồ trên người cô, anh mới chống tay lên giường, lúc rời khỏi
khoang miệng cô còn có sợi tơ tinh tế nối giữa hai người.

Da thịt cô mềm mượt như nhung, ánh mắt mê loạn còn có bóng dáng anh.

Thẩm Hữu Bạch nhìn đến mức hoảng hốt, đầu gối quỳ hai bên người cô, bắt đầu
cởi quần.

Anh tiếp tục đè xuống, dụng vọng to lớn chặn lên cái miệng nhỏ. Cảm giác

ngứa ngáy kì quái xuất hiện ở bụng dưới làm Từ Phẩm Vũ khép hai chân lại, như
thế vô tình quấn lấy hông anh.

Xâm nhập từ hai mảnh môi, dán vào miệng huyệt chặt chẽ, nơi đó bị chống

đỡ lớn đến mức khó mà tin nổi.

Từ Phẩm Vũ khổ sở hừ nhẹ, tóm lấy cánh tay anh, móng tay khẽ cào lên làn

da anh.

Mới tiến vào một phần ba, nội bích tinh xảo đột nhiên hút lấy anh. Thật ấm

áp, khoái cảm xông đến làm anh nín thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.