TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 248

TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH

Tiểu Bát Lão Gia

www.dtv-ebook.com

Chương 38: Vọng tưởng (2)

Edit: Mộc

Năm ấy, Từ Phẩm Vũ tám tuổi, giống như tất cả trẻ con ở cái tuổi này, vô

cùng thích thú được tới công viên. Khi mẹ cô mặc cho cô chiếc váy mới tinh,
chải đầu buộc tóc, trông cô xinh xắn như mặt trời nhỏ. Từ Phẩm Vũ chỉ muốn
thật mau ra ngoài đi công viên với cha, hoàn toàn không chú ý đến vẻ mặt đau
khổ của mẹ.

Trời vào đông, sắc trời xám xịt như khối thép, cây cối chỉ toàn cành khô.

Khắp công viên là tiếng cười nói, chú hề mũi hồng với gương mặt đầy màu sắc.

Bàn tay đang kéo Từ Phẩm Vũ đột nhiên buông ra, cô nghi hoặc ngẩng đầu

lên nhìn. Cha đưa bóng bay cho cô, ngồi xổm xuống xoa đầu cô, nói, “Vũ Mao
ngoan, đứng ở đây đợi cha, đừng đi đâu nhé.”

Khi ông xoay người đi, không hiểu sao Từ Phẩm Vũ lại kéo lấy góc áo ông.

Nhưng sau đó liền buông ra. Vải áo trượt ra khỏi đầu ngón tay, khoảnh khắc ấy
dài như cả mùa đông. Cô nặng nề gật đầu, “Vâng, cha nhanh một chút nhé!”

Không biết đã bao lâu, Từ Phẩm Vũ cọ cọ giày lên đất, bỗng nhiên nhìn thấy

một đứa bé trai ngồi trên ghế dài cách đấy không xa. Có vẻ cùng tuổi với cô, ăn
mặc chỉnh tề, làn da trắng mềm như một cái bánh. Từ Phẩm Vũ chạy tới ngồi
xuống cạnh cậu, nhưng chỉ ngồi nhìn. Bé trai cảm nhận được ánh mắt của cô,
lông mày liền nhíu lại, cũng không thèm để ý đến cô.

Từ Phẩm Vũ nghiêng đầu nhìn cậu, “Bạn cũng đang đợi cha mẹ à?”

Không trả lời.

Từ Phẩm Vũ vẫn không từ bỏ, lại hỏi tiếp, “Bạn tên là gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.