TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 246

nắm cổ áo cô trở nên trắng bệch, “Không phải thấy kinh tởm sao, kinh tởm thì
buông ra!”

Từ Phẩm Vũ bị dọa đến sửng sốt, tỉnh táo lại mới khóc nức nở xin tha thứ,

“Xin lỗi, em sai rồi, em không dám đùa với anh nữa.”

Anh kéo cô lên, Từ Phẩm Vũ theo đà lao vào lòng anh, ôm chặt lấy hông

anh.

Từ lúc đầu Thẩm Hữu Bạch đã cảm thấy cô không thể phản ứng như vậy.

Chỉ là cô nói thật chói tai. Từ Phẩm Vũ dán sát vào ngực anh, hơi thở có mùi
thuốc lá nhàn nhạt, thẹn quá thành giận nói, “Nếu em bị ngã hỏng đầu thì anh có
đền được không!”

Thẩm Hữu Bạch lại nói, “Nếu em biến thành người thực vật anh sẽ thấy

thoải mái hơn.”

Từ Phẩm Vũ nhất thời giận dữ, đẩy anh ra, còn chưa kịp mở miệng đã bị anh

ôm chặt vào lòng. Cô giãy dụa vài lần rồi đành từ bỏ. Chóp mũi lướt qua áo anh,
cuối cùng tựa cằm lên ngực anh, ngẩng đầu nhìn Thẩm Hữu Bạch, “Mẹ em chưa
từng sinh con, em được mẹ nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi.”

Thẩm Hữu Bạch khẽ run, không sợ hãi, cũng không mừng rỡ. Dù có liên hệ

máu mủ anh cũng chẳng để ý, vậy nên càng không để ý chuyện Từ Phẩm Vũ có
chấp nhận hay không.

Kẻ bệnh trạng cực đoan như anh, hoặc là cô cứu vớt anh, hoặc là bị anh dằn

vặt.

Khó khăn lắm mới thấy anh hoảng hốt một lần, Từ Phẩm Vũ đưa tay lên sờ

tai anh, lẩm bẩm, “Nhưng mà cứ coi như chúng ta là anh em, kể cả cùng nhau lớn
lên, sớm muộn gì…” Ánh mắt cô nhìn thẳng vào mắt anh, “…cũng sẽ loạn luân.”

Từ Phẩm Vũ đang cười, dường như ngửi được mùi vị thân thể cô, anh trở

nên nôn nóng. Thẩm Hữu Bạch nắm lấy cằm cô, cảnh cáo, “Em bớt gây chuyện
đi.” Sau đó hôn xuống. Nụ hôn nóng bỏng ướt át làm cô phải nhón chân lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.