TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 250

Nhưng bây giờ cô không thể chờ ở chỗ cũ được nữa, cha sẽ không thể tìm

được cô. Từ Phẩm Vũ tìm mọi cách trốn khỏi trại trẻ mồ côi nhưng lần nào cũng
bị chú tập tễnh gác cửa lôi về, cô sẽ bị nhốt trong phòng mấy ngày để phạt cho
nhớ đời. Có điều Từ Phẩm Vũ là đứa trẻ cứng mềm đều không ăn thua, dù bị phạt
không cho ăn cơm nếu trốn đi nhưng cô vẫn không chịu từ bỏ.

Những đứa trẻ ở trại đều nói cô thật may mắn, rất nhiều đứa đã mười hai

mười ba tuổi mà cũng không tìm được ai nhận nuôi, đành chấp nhận lớn lên trong
trại trẻ mồ côi. Nhưng cô mới tới ba tháng thì đã có người muốn nhận.

Từ Phẩm Vũ vẫn nhớ rõ, hôm ấy trời lạnh đến nỗi răng va vào nhau lập cập,

cô khoác một chiếc áo bông, lại lần nữa bị chú què chân vác trên vai. Cô vừa
khóc vừa liều mạng nện lên lưng chú ấy. Đột nhiên một người đàn ông xuất hiện,
bảo chú què thả cô xuống. Rồi lại có một người phụ nữ rất đẹp, trông thật dịu
dàng. Người phụ nữ tháo găng tay, nhẹ nhàng lau nước mắt cho Từ Phẩm Vũ.
Sau đó, bà ấy lấy giấy bút từ túi áo ra, viết xuống một dòng chữ, đưa cho cô xem.

Lúc ấy Từ Phẩm Vũ còn chưa biết đọc thành thạo, đương nhiên không hiểu

gì, cầm tờ giấy trên tay mà đầu óc thì mờ mịt.

Có lẽ Trần Thu Nha cũng đoán ra được, mỉm cười cầm lại tờ giấy, nắm lấy

cổ tay bé nhỏ của cô, đeo găng của bà ấy cho cô. Từ Phẩm Vũ nhìn đôi găng to
đùng đeo vào tay mình, sửng sốt một chút. Càng thấy ấm áp thì lại càng muốn
khóc hơn.

Cô bị nhốt vào phòng kín không lâu lắm, chú què chân liền đến kéo cô tới

phòng của viện trưởng. Lúc đi tới cửa, giọng nói của viện trưởng rất to vọng đến.
Từ Phẩm Vũ nghe thấy ông ta nói, “Cha con bé bài bạc nên nợ người ta rất nhiều
tiền, hiện tại hai vợ chồng đã trốn biệt tăm rồi, có lẽ thấy mang đứa trẻ con theo
không tiện…”

Chú què chân gõ cửa, đẩy Từ Phẩm Vũ vào. Cô có chút sững sờ, cố gắng

hiểu những gì họ đang nói. Lúc đầu là muốn nhận nuôi cô. Cô nhìn người phụ nữ
kia cười với mình, mím chặt môi. Từ Phẩm Vũ không kiềm chế được nữa, cởi đôi
găng tay ra ném lên đất, kêu ầm lên, “Tôi không cần một người câm làm mẹ!”
Dứt lời, cô xoay người bỏ chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.