TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 68

Nếu đây đúng là cô…

Anh lấy một chiếc kéo, đâm vào bức tranh, từ từ rạch xuống. Tiếng vải bị

cắt vang lên.

Đằng sau những chỗ bị thủng là màu đen.

Không giống cô rồi, không thấy thân thể nào phía sau tấm vải cả.

Anh cứ tưởng rằng sẽ giống như quần áo của cô.

Đột nhiên anh lại suy đoán, cuối cùng là hút thuốc thoải mái, hay làm làm

tình với cô sẽ thoải mái.

Luôn có những buổi tối, anh muốn làm tình với cô đến điên lên.

Ngày thứ hai.

Buổi diễn kịch sắp xếp lúc buổi chiều, anh cũng đợi tới chiều đến trường.

Dạo gần đây hình như Chu Khi Sơn đã tìm ra cách khiến anh buồn bực.

Thẩm Hữu Bạch biết vậy nhưng không hề tỏ thái độ nào. Không phải là do anh
bình tĩnh, mà là anh không thấy có gì đáng kể.

Thẩm Hữu Bạch không thể nào tưởng tượng được dáng vẻ của cô gái nào đó

nằm bên dưới anh để hầu hạ, thật buồn nôn.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến Từ Phẩm Vũ, cả người anh đều khô nóng.

Anh ngồi trên hòm đạo cụ, vội vàng đốt thuốc.

Làn khói lạnh lẽo có thể dập tắt ngọn lửa trong anh. Nhưng chỉ là tạm thời.

Những nhà văn thời cận đại châu Âu thường có những tưởng tượng xa vời,

ví dụ như ánh lửa màu lục giống như hổ phách.

Thẩm Hữu Bạch lẳng lặng nghe tiếng động ngoài mà sân khấu, những giọng

nói của nam nữ đang đọc lại lời thoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.