TẦNG ĐẦU ĐỊA NGỤC - Trang 131

và những người đàn bà cô đơn vì thiếu họ, hệ thống còn vui vẻ, đàn bà đau
khổ, âu sầu hết còn trưng diện vì tình yêu họ và lòng trung thành với họ. Và
đây, trước mắt Pryanchikov hiện ra đám đông no đủ, rộn rịp gồm những
người đang sống ở thành phố – mũ, mạng che mặt, nữ trang, áo lạnh lông
thú – và mùi hương của những người đàn bà qua đường tràn đầy cảm xúc
run rẩy của người thanh niên ba mươi mốt tuổi, mùi đàn bà ấy đi qua sương
đêm, qua thanh sắt của chiếc xe, đến đập vào chàng như những nhát búa.
Chàng có thể nghe được tiếng họ nói, nhưng vang vang không rõ, chàng
muốn lao đầu qua làn kiếng cửa xe ra ngoài để nói lớn với họ, với những
người đàn bà đang đi trước mặt chàng, rằng chàng còn trẻ, chàng đang cần
yên, chàng bị người ta nhốt vào tù không chút xót thương, chàng bị tù
nhưng không có tội gì cả. Sau cuộc sống cô đơn khổ tù trong tòa nhà đá ở
Mavrino, cảnh sắc này là một giấc mơ thần tiên. Ngay cả thời còn tự do
Pryanchikov cũng chưa bao giờ được sống cuộc sống thanh lịch mà chàng
thấy trước mắt kia, khi còn là sinh viên, chàng quá nghèo, rồi chiến tranh
đến chàng nhập ngũ và bị bắt làm tù binh, rồi hết chiến tranh và chàng bị tù
ở chính trên quê hương chàng.
Sau đó, trong khi ngồi trong phòng đợi, Pryanchikovvẫn còn mê mẩn,
chàng không nhìn rõ những cái bàn, cái ghế quanh chàng, những cảm giác
ngây ngất vẫn chưa chịu từ bỏ chàng.
Một Trung tá gọn ghẽ, sáng sủa bảo chàng đi theo. Pryanchikov, với cần cổ
ngẳng và đôi cổ tay khẳng khiu, đôi vai hẹp, đôi chân gầy chưa bao giờ
trông tang thương bằng khi chàng bước vào căn phòng rộng do người sĩ
quan đưa chàng tới. Người sĩ quan này dừng lại ở cửa và chỉ một mình
Pryanchikov bước vào phòng.
Căn phòng rộng đến nỗi Pryanchikov không nhận ra đó là một văn phòng,
chàng cũng không nghĩ rằng người đàn ông với đôi cầu vai dát vàng ngồi tít
ở tận xa kia là chủ nhân căn phòng này. Chàng cũng chẳng nhìn thấy bức
hình Stalin cao tới mười thước choán hết một bức tường. Mạc Tư Khoa ban
đêm và những người đàn bà đi trong đêm Mạc Tư Khoa vẫn còn chập chờn
ẩn hiện trước chàng. Chàng như người say rượu. Chàng như người hoang
mang không biết tại sao mình lại đi vào căn phòng rộng thênh thang này và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.