TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 16

người đi gọi em ruột là Tào Xí đến gấp, hai anh em phải phân tích thật
kỹ tình hình trước mắt.

Đúng lúc ấy, bên ngoài vọng vào những âm thanh ồn ào náo loạn.

Tào Tung đang bực bội trong lòng, ngoái cổ nhìn ra ngoài, tức giận
quát lớn:

— Đứa khốn kiếp nào làm bừa ở ngoài ấy? Gà chó nào ầm ĩ lên

giữa trưa thế hả?

— Là đại thiếu gia đấy ạ! - Một kẻ đầy tớ nhanh chân chạy vào

thư phòng bẩm báo. - Thiếu gia bị trúng gió ạ!

— Vậy sao? - Tào Tung nghe nói con trai bị trúng gió nhưng

chẳng vội vã gì. - Lại trúng gió rồi! Gần đây sao nó cứ trúng gió liên
tục thế? - Vừa nói ông vừa bật cười.

— Thiếu gia đang nằm dưới đất, lão gia... lão gia có qua nhìn

xem thế nào không?

— Ừ. - Tào Tung ngưng lại giây lát, rồi đứng dậy đi ra ngoài. -

Để ta đích thân ra xem sao. Nó làm sao mà trúng gió?

— Vừa nãy chúng con đang hầu đại thiếu gia học bài! Sau đó...
— Học bài? Học sách gì?
— Dạ... là Trung dung ạ.
Trung dung hả? Ha ha... - Tào Tung cười vang thành tiếng. -

Trung thì làm sao dung? Có chăng là vô dụng thì có! Nó mà biết đọc
sách thì ta đã chẳng phải bạc tóc như thế này! Có gì thì nói thật cho ta
biết, khi nãy các ngươi đã làm trò gì?

— Lão gia! - Tên đầy tớ ngây ra cười. - Đúng là không có chuyện

gì giấu được ngài ạ! Khi nãy chúng con đang theo đại thiếu gia chọi gà
ở sân sau. Sau đó thấy lão quản gia đến bảo buổi chiều sẽ có nhị lão
gia đến, còn chưa nói dứt câu thì thiếu gia đã ngã vật xuống, khiến bọn
chúng con sợ mất vía, có phải sai người đi tìm đại phu không ạ?

— Thôi đi! Tìm làm gì? - Tào Tung từ đầu đã chẳng vui vẻ gì. -

Bệnh của nó là bệnh ham chơi, gió nó trúng là gió lười học, bệnh ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.