TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 375

Tào Tháo nhận lấy, thuận thế nắm bàn tay của nàng bảo:
— Nàng muốn học chuyện của Lương Hồng, Mạnh Quang nâng

án ngang mày đó ư!

— Phận thiếp sao dám... - Biện thị đỏ hồng đôi má, càng lộ vẻ

xinh đẹp bội phần.

— Ta thấy Mạnh Quang kia sao có thể sánh được với nàng. - Tào

Tháo gắp một miếng thức ăn cho vào miệng. - Mạnh Quang tuy là tài
nữ nhưng dẫu sao dung mạo không xinh đẹp, tuổi tác lại lớn hơn
Lương Hồng. Còn nàng thì không như thế, nàng xinh đẹp, lại giỏi ca
múa. Ta có được nàng thực là phúc lớn bằng trời vậy.

Biện thị mỉm miệng cười:
— Xem chàng nói kìa!
— Tuy có ngàn điều tốt nhưng hai chúng ta sao có thể dài lâu

được đây? - Tào Tháo ăn mấy miếng, lại nghiêm mặt nói, - Ta cũng là
người đã có gia thất chính thức, bỏ Đinh thị, Lưu thị hai người thê
thiếp chính thức ở nhà, mà đưa nàng theo bên mình, chẳng phải là chủ
tớ, lại còn kèm theo cả một thê cữu

[73]

chẳng hiểu nghĩa lý gì thì ra

làm sao chứ?

Biện thị nghe Tào Tháo nói vậy, lập tức đáp liền:
— Chàng có vui lòng hay không thì cũng đã vậy rồi. Khi xưa

cũng là chàng cướp thiếp về! Giấu tỷ đệ thiếp ở huyện Tiều lâu như
vậy, nếu không có Đức nhi và huynh đệ Hạ Hầu giúp đỡ thì đã bị quan
phủ bắt đi từ lâu rồi. Tỷ đệ thiếp vì chàng mà phải chịu bao nhiêu
khốn khổ như thế, mà chàng không để trong lòng chút gì sao?

Tào Tháo vốn cố ý trêu chọc, để ngắm dung nhan kiều diễm của

nàng khi giận dỗi, trong bụng cười thầm, nhưng mặt không đổi sắc
bảo:

— Ta cũng chẳng có cách nào khác... Nàng không biết đấy thôi,

đến nay Hoàn Thiệu, Biên Nhượng vẫn còn mang chuyện này rêu rao
khắp nơi. Nếu phụ thân ta biết được thì với thân phận của nàng, há

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.