TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 377

— Vâng! Chỉ cần có thể được theo chàng, bất cứ chuyện gì thiếp

cũng bằng lòng. - Biện thị ngẩng đầu lên, giây lát ngả đầu vào bờ vai
không tráng kiện cho lắm của Tào Tháo.

Khi ấy Tào Tháo lửa dục thiêu đốt trong lòng, đưa chân nhẹ đẩy

bàn ăn ra xa, chậm rãi ôm ghì Biện thị vào lòng, đặt một nụ hôn lên
má nàng...

Lúc ấy ngoài cửa chợt vang lên giọng nói ồm ồm của Lâu Dị:
— Bẩm đại nhân, phạm nhân Lưu Lang đã được đưa đến! Thỉnh

đại nhân thăng đường xét án!

Tào Tháo thầm chửi trong bụng: “Thật đúng là không phải lúc”,

rồi chậm chạp ngồi dậy chỉnh đốn lại y sam, quát bảo:

— Ta biết rồi! Giữa trưa gào lên làm gì thế? Ta thăng đường bây

giờ đây! - Vừa nói vừa vuốt ve đôi má xinh đẹp đến nao lòng của Biện
thị rồi mới đẩy cửa đi ra.

Vừa bước ra liền trông thấy Lâu Dị mồ hôi mồ kê đầy người đang

quỳ trước cửa. Tào Tháo vỗ vỗ lên đầu hắn, đùa bảo:

— Tên tiểu tử nhà ngươi cũng giỏi thật đấy! Lưu gia là nhà cứng

đầu như thế, mà nói bắt người là ngươi bắt được ngay, thật không dễ
dàng đâu!

— Con đâu có tài cán ấy? Nếu cứ làm như con, xông vào đánh

bắt người thì tên Lưu thị ấy đã chạy từ lâu rồi... Đây đều là nhờ công
lao của thê cữu ngài đấy ạ. - Lâu Dị cúi đầu đáp.

Khi ấy Biện Bỉnh cũng cười hỉ hả đi đến:
— Là chủ ý của đệ đấy. Bắt những kẻ thổ hào như thế phải động

não một chút. Nhớ lại năm xưa, quan huyện lệnh nổi tiếng cứng cổ
như Đổng Tuyên, là nhân vật ghê gớm như thế, mà chỉ vì việc bắt một
tên thổ hào ở Bắc Hải đã phải ăn đủ, nha môn thiếu chút nữa bị người
ta đập phá hết! Chúng ta làm sao không cẩn thận cho được?

— Đệ thực sự đã khôn lớn rồi đấy! - Tào Tháo gật đầu lia lịa. -

Lại còn biết cả chuyện trong lịch sử của bản triều. Bọn thổ hào ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.