TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 453

— Muội muội? Nô gia có mình tiểu thư là tỷ tỷ thôi, chứ chả cần

muội muội nào cả. - Nói rồi Lưu thị liếc nhìn Biện thị. - Đi nào! Theo
ta ra đằng trước làm việc.

Biện thị thấy cô ta như vậy, trong lòng rất không vui, nhưng rốt

cuộc người ta cũng là tỷ tỷ, còn mình mới chân ướt chân ráo về đây,
liền cười bảo:

— Lưu tỷ tỷ, tỷ chớ lo! Là nô gia không ra sao, làm tội tỷ một

mình vất vả nãy giờ. Vậy thế này đi, phiền tỷ tỷ ở đây với đại tỷ dỗ đại
tiểu thư ngủ, một mình muội đi lo liệu là được rồi. - Nói rồi chào hai
người kia, rảo bước đi ra.

— Muội coi lại mình xem, sao lại chèn ép người ta như thế? -

Đinh thị thấy Biện thị đi rồi bực mình nói.

— Tỷ thật quá tốt bụng! Ả ta vốn xuất thân là ca kỹ, bản tính

gian giảo, đôi lông mày ấy nhìn là biết, rất giỏi mê hoặc người ta. Tỷ
thế nào cũng không được tin lời ả ta đâu. - Lưu thị vừa nói vừa lấy
một chiếc khăn, cúi mình lau nước mắt cho con gái.

— Ôi... chúng ta đều là phận nữ nhân, muội hà tất phải làm khó

cho cô nương ấy? Cô nương ấy cũng không sung sướng gì, chuyện
khác chẳng nói làm gì, chỉ riêng chuyện vì tiền đồ của Mạnh Đức phải
ẩn mình hai năm trong túp lều rách ấy, mùa đông thì rét, mùa hè lại
nóng, thử đổi là muội xem? - Đinh thị vừa nghe Biện thị nói chuyện,
trong lòng đã có vài phần thông cảm với nàng ấy.

— Tỷ chớ nên tốt bụng như vậy, những ngày sắp tới còn chưa

biết sẽ ra sao đâu! Chớ thấy ả ta hiện nay tỏ ra như vậy, ngày sau nếu
sinh được nhi tử rồi, có còn coi tỷ muội ta ra gì nữa không? Muội
chẳng qua vốn là kẻ hạ nhân hầu hạ tỷ, chịu bao nhiêu khổ, nhận bao
nhiêu tội cũng là bổn phận mình phải thế, nhưng tỷ không thể phải tội
được! Lúc ra khỏi cửa lão gia và phu nhân đã dặn dò muội thế nào?
Cần nghĩ những gì, muội phải nghĩ thay cho tỷ chứ! - Lưu thị ấm ức
nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.