TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 470

đưa đến chỗ thúc ấy chơi, thất thúc trông thấy sẽ cười ha hả, thế lại
chả tốt hơn uống mười thang thuốc bổ sao?

— Mi còn đứng đấy lẻo mép... - Tào Tháo vẫn hơi bực mình.
— Mạnh Đức chớ nói nữa. - Thất thẩm chen ngang vào. - A Bỉnh

đúng là có ý tốt, hơn nữa đều là người trong nhà cả, đùa một chút cũng
không sao cả. A Bỉnh thường đến đây thổi sáo cho thất thúc nghe, lại
nghĩ cách làm ông ấy vui, ta còn phải cảm ơn đấy!

Thất thẩm đã nói như thế, Tào Tháo cũng không tiện nói thêm gì

nữa, chỉ bảo:

— Thôi được, mấy người chúng ta đi đã. Thất thúc đang ngủ rồi,

quá trưa hãy quay lại.

— Chớ đi nữa! Vào cả đây! Vào cả đây! - Không biết Tào Dận

đã tỉnh từ khi nào, vén rèm cửa đưa tay vẫy bọn họ.

— Ôi! Thất thúc, sao thúc đã dậy rồi? Chúng điệt nhi làm ồn thúc

phải không? - Ba người bọn họ xôn xao nói rồi bước vào nhà.

Tào Dận ngồi xuống, nhìn Tào Hồng hết bên trên bên dưới lại

bên trái bên phải, mãi hồi lâu mới nói:

— Tiểu tử ngươi thế là muốn làm quan viên tân lang, hay là

muốn mừng đại thọ tám mươi? - Rồi chỉ chỉ vào chậu than bên chân
tường bảo, - Ha ha... Ta trông tiểu tử ngươi cứ như hòn than đỏ mới
gắp trong chậu ra vậy.

Vẫn là Biện Bỉnh nhanh mồm nhất:
— Mời thúc thúc ngắm, đây là ông hiếu liêm tân nhậm của nhà ta

đấy ạ!

— Hiếu liêm? Ha ha... ha ha ha... - Tào Dận cười đến lăn ra. -

Thôi thôi thôi! Hiếu liêm như thế này thì không khéo làm cho ông
quận tướng phải tức khí mà chết!

— Điệt nhi đã nói là không làm việc kiếm ăn, nhưng đó là

nguyện vọng của đại bá thúc điệt nhi lúc sinh tiền. Nhưng nếu lại cho
điệt nhi phải làm huyện lệnh, công việc ấy điệt nhi làm thế nào được,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.